Hội đồng niên của ông

Related Articles

Ông còn bảo mẹ tôi năm nay cho thằng cháu đích tôn – là tôi – về dự hội. Nghe vậy tôi hỏi ông xem “ hội đồng niên ” là gì, ông bảo đó là những người sinh cùng năm trong làng, mỗi năm gặp mặt nhau một lần để liên hoan, thăm hỏi động viên .

Từ sáng sớm ông đã dắt tôi ra đình làng. Ở đó, nhiều người cùng tuổi với ông đã tề tựu. Ở tuổi 70, có mỗi ông nội tôi là trẻ nhất, tóc vẫn đen nhánh, tác phong nhanh gọn, khỏe mạnh. Các bạn cùng tuổi với ông hầu hết tóc bạc, da mồi, hom hem, răng thì cái còn, cái mất. Nhưng gặp nhau là chuyện trò vui như trẻ con .

Hội đồng niên của ông có người đi xa thành danh, vài người đã mất, còn đa số không học lên được. Trong mắt họ, ông tôi trẻ nhất, có học, xênh xang nhất. Các ông chép miệng: Gà cùng lứa, con khôn béo mởn, con dại cái diều lép kẹp. Đồng niên tuổi gà của ông khối người đâu có dại, nhưng không “căng diều”. Ông Xuân, ông Thắng thông minh, chịu khó nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo. Ông Tiến 30 năm trước dám đẩy bộ cái xe cút kít từ quê đi 50 km ra thành phố buôn 1 tạ su hào, lời lãi không biết, nhưng đấy là việc chưa ai dám làm. Rồi ông Nam cả huyện chưa ai làm gạch, thế mà dám bỏ tiền xây cái lò gạch sừng sững giữa đồng. Đốt vài mẻ, mưa xuống, lò sập, mất cả chì lẫn chài. Ông Hùng lấy vợ đẹp lắm. Nhớ hồi sang làng bên tán gái, xe đạp bị sụp xuống hố gục sườn. Sợ qua cầu chúng bạn cười, thế là vác xe bơi qua mương về nhà. Bố mẹ vợ không gả, chúng nó quyết lấy nhau, ra xin xã mảnh đất cuối làng. Ai ngờ giờ thành nhà mặt đường, xắn ra vài thước bán cũng đủ xây biệt thự. Âu cũng là cái số… Ly hương, xa quê, ngày họp hội đồng niên ai cũng vui vẻ, bùi ngùi ôn chuyện thời để chỏm mãi không hết.

Gần trưa cỗ bàn được bê ra. Các đồng niên thay nhau chạm chén rượu với ông. Có hơi men, khoảng cách giàu nghèo tan biến, họ tếu táo, đôi lúc chêm vài câu nói tục rất vui vẻ. Ông luôn nhắc khéo là có thằng cháu nội cùng về, chỉ dám nhấp môi đáp lễ, kẻo quá đà lần sau mẹ nó không cho theo ông nữa. Bữa cỗ đồng niên khề khà mãi. Tôi ngủ một giấc đẫy mà các ông vẫn mê mải với những câu chuyện ngày xưa, chuyện sướng khổ của đời người… của hội đồng niên. Ông tôi bảo, sướng khổ mỗi người mỗi quan niệm. Ai cho mình sướng thì là sướng, cho mình khổ thì là khổ. Với ông, mỗi năm họp hội đồng niên một lần bá vai, bá cổ, lắc lư nói chuyện xưa, chuyện nay, chuyện trên rừng dưới biển, chuyện người bay lên mặt trăng… là sướng lắm rồi. Chả thế mà năm nào ông cũng giục bố tôi chuẩn bị sớm để ông về làng dự hội đồng niên.        

Diệu Ngát

More on this topic

Comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Advertismentspot_img

Popular stories