Lý thuyết sản xuất – Wikipedia tiếng Việt

Related Articles

Lý thuyết sản xuất là sự nghiên cứu về quá trình sản xuất, hay là quá trình kinh tế của việc chuyển đổi đầu vào thành đầu ra. Quá trình sản xuất sử dụng các nguồn lực để tạo ra hàng hóa, dịch vụ phù hợp với mục đích sử dụng, tặng quà hay là trao đổi trong nền kinh tế thị trường. Quá trình này có thể bao gồm sản xuất, xây dựng,[1] lưu trữ, vận chuyển và đóng gói. Một vài nhà kinh tế học đưa ra một định nghĩa rộng hơn cho quá trình sản xuất, bao gồm thêm nhiều hoạt động kinh tế khác chứ không chỉ mỗi việc tiêu dùng. Họ xem mỗi hoạt động thương mại đều như là một dạng của quá trình sản xuất, chứ không chỉ mỗi việc mua bán thông thường.

Sản xuất là một quá trình và nó diễn ra qua khoảng trống lẫn thời hạn. Bởi vậy sản xuất được đo bởi ” tỷ suất của sản lượng đầu ra trong một khoảng chừng thời hạn “. Có ba góc nhìn của quá trình sản xuất :

  1. Số lượng hàng hóa và dịch vụ được sản xuất ra,
  2. Loại hàng hóa và dịch vụ được sản xuất ra,
  3. Sự phân bố về mặt không gian và thời gian của hàng hóa và dịch vụ được sản xuất ra.

Một quá trình sản xuất được định nghĩa là bất kể hoạt động giải trí nào làm tăng sự tựa như giữa quy mô của nhu yếu so với sản phẩm & hàng hóa và dịch vụ, và số lượng, chủng loại, hình dạng, kích cỡ và sự phân chia của những loại sản phẩm & hàng hóa, dịch vụ này trên thị trường .

Sản xuất là một quá trình là sự kết hợp của các loại nguyên liệu đầu vào vật chất và phi vật chất (kế hoạch, bí quyết…) khác nhau để nhằm tạo ra thứ gì đó cho tiêu dùng (sản phẩm). Đó là hoạt động tạo ra sản phẩm, hàng hóa hay dịch vụ, có giá trị sử dụng và mang lại ích lợi cho người sử dụng.[2]

Phúc lợi kinh tế tài chính được tạo ra trong quá trình sản xuất, có nghĩa là mọi hoạt động giải trí kinh tế tài chính đều nhắm đền việc thỏa mãn nhu cầu nhu yếu của con người dù theo cách trực tiếp hay gián tiếp. Mức độ mà ở đó những nhu yếu được thỏa mãn nhu cầu thường được đồng ý như thể thước đo của phúc lợi kinh tế tài chính. Trong quá trình sản xuất, có hai yếu tố lý giải cho sự ngày càng tăng về phúc lợi kinh tế tài chính, đó là sự cải tổ về tỷ suất Chi tiêu – chất lượng của sản phẩm & hàng hóa và việc tăng thu nhập từ mô hình sản xuất thị trường ngày tăng trưởng hiệu suất cao .Các mô hình sản xuất quan trọng gồm có :

  • Sản xuất thị trường,
  • Sản xuất công cộng,
  • Sản xuất hộ gia đình.

Để hiểu được nguồn gốc của phúc lợi kinh tế tài chính, tất cả chúng ta phải hiểu rõ được ba quá trình sản xuất trên. Tất cả những quá trình sản xuất này đều tạo ra sản phẩm & hàng hóa có giá trị và mang lại phúc lợi cho người tiêu dùng .Sự thỏa mãn nhu cầu nhu yếu được bắt nguồn từ việc sử dụng những loại sản phẩm & hàng hóa được sản xuất. Việc thỏa mãn nhu cầu nhu yếu sẽ tăng lên khi tỷ suất Ngân sách chi tiêu – chất lượng của sản phẩm & hàng hóa được cải tổ và càng nhiều sư thỏa mãn nhu cầu đạt được với ít ngân sách hơn. Cải thiện tỷ suất giá thành – chất lượng của sản phẩm & hàng hóa so với nhà phân phối là một cách quan trọng để nâng cao hiệu suất cao hoạt động giải trí sản xuất .Phúc lợi kinh tế tài chính cũng được tăng lên do sự ngày càng tăng của thu nhập thu được từ sự tăng trưởng hiệu suất cao của mô hình sản xuất thị trường. Sản xuất thị trường là mô hình duy nhất tạo ra và phân phối thu nhập cho những bên tương quan. Loại hình sản xuất công cộng và sản xuất hộ mái ấm gia đình được hỗ trợ vốn bởi nguồn thu nhập thu được từ mô hình sản xuất thị trường. Do vậy, sản xuất thị trường đóng vai trò kép trong việc tạo ra phúc lợi, vai trò sản xuất ra sản phẩm & hàng hóa và vai trò tạo ra thu nhập. Bởi vì vai trò kép này, mô hình sản xuất thị trường chính là ” động cơ ” so với phúc lợi kinh tế tài chính và do đó sẽ được nghiên cứu và điều tra trong bài này .

Sản xuất là một nguồn gốc của phúc lợi kinh tế tài chính[sửa|sửa mã nguồn]

Theo nguyên tắc thì có hai hoạt động giải trí chính trong một nền kinh tế tài chính, đó là sản xuất và tiêu dùng. Tương tự, hai chủ thể chính tương ứng là người sản xuất và người tiêu dùng. Phúc lợi được tạo ra từ việc sản xuất hiệu suất cao và từ việc tương tác giữa người sản xuất và người tiêu dùng. Trong mối tương tác đó, người tiêu dùng đóng hai vai trò, cả hai đều tạo ra phúc lợi. Người tiêu dùng vừa hoàn toàn có thể là người mua của người sản xuất, lại vừa hoàn toàn có thể là người phân phối cho người sản xuất. Phúc lợi của người mua có được từ sản phẩm & hàng hóa mà họ mua và phúc lợi của người cung ứng chính là thu nhập họ nhận được từ việc cung ứng nguồn vào sản xuất cho người sản xuất .

Các bên tương quan trong quá trình sản xuất[sửa|sửa mã nguồn]

Interactive contributions of a company’s stakeholders ( Saari, 2011,4 )Các bên tương quan trong quá trình sản xuất hoàn toàn có thể là cá thể, tập thể hoặc tổ chức triển khai có hứng thú với một doanh nghiệp sản xuất. Phúc lợi kinh tế tài chính bắt nguồn từ việc sản xuất hiệu suất cao và được phân chia trải qua sự tương tác giữa những bên tham gia vào doanh nghiệp. Các bên tham gia vào doanh nghiệp là những chủ thể kinh tế tài chính có mối chăm sóc so với doanh nghiệp dựa. Dựa trên sự tương đương này của họ, những bên tham gia hoàn toàn có thể được phân thành ba nhóm sau đây để phân biệt mối chăm sóc của họ và mối quan hệ chung :

  • Khách hàng,
  • Người cung cấp,
  • Người sản xuất.

Mối chăm sóc của những bên tương quan cũng như mối quan hệ của họ so với doanh nghiệp được miêu tả ngắn gọn như hình vẽ bên. Mục đích của tất cả chúng ta là thiết lập một nền tảng cơ bản để hoàn toàn có thể đi vào nghiên cứu và phân tích sâu hơn .

Khách hàng

Khách hàng của một doanh nghiệp hoàn toàn có thể là người mua nổi bật, người sản xuất từ những thị trường khác hay người sản xuất từ khu vực công. Mỗi người trong số họ đều có hàm sản xuất cá thể riêng. Bởi vì đặc thù cạnh tranh đối đầu, tỷ suất giá thành – chất lượng của những mẫu sản phẩm có xu thế được cải tổ và mang lại quyền lợi cho những người mua. Khách hàng hoàn toàn có thể mua được nhiều hàng hơn, có chất lượng tốt hơn với giá ngày càng rẻ hơn. Ở khu vực công cộng và hộ mái ấm gia đình, điều này có nghĩa là nhiều nhu yếu được thỏa mãn nhu cầu với mức giá ngày càng giảm. Vì nguyên do này, hiệu suất của những người mua sẽ tăng lên theo thời hạn, mặc dù rằng mức lương của họ hoàn toàn có thể vẫn không đổi .

Người cung cấp

Người phân phối của doanh nghiệp hoàn toàn có thể là người sản xuất nguyên vật liệu, nguồn năng lượng, người phân phối vốn, dịch vụ nổi bật. Tương tự, họ đều có hàm sản xuất cá thể riêng của mình. Sự đổi khác trong mức giá và chất lượng của những loại sản phẩm có tác động ảnh hưởng lên hàm sản xuất của cả hai chủ thể kinh tế tài chính ( doanh nghiệp và người cung ứng ). Do vậy, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể Tóm lại rằng hàm sản xuất của doanh nghiệp và người cung ứng trong trạng thái biến hóa liên tục .Đầu vào hay nguồn nguyên vật liệu được dùng trong quá trình sản xuất được những nhà kinh tế tài chính học gọi là những yếu tố sản xuất. Chúng thường được chia thành bốn nhóm sau :

Trong dài hạn, tổng thể những yếu tố trên đều hoàn toàn có thể kiểm soát và điều chỉnh được bởi người quản trị. Tuy nhiên, trong thời gian ngắn thì phải có tối thiểu một yếu tố sản xuất phải được cố định và thắt chặt, theo như định nghĩa của thuật ngữ ” thời gian ngắn ” trong kinh tế tài chính học .Một yếu tố cố định và thắt chặt của sản xuất là yếu tố mà số lượng của nó không thuận tiện biến hóa được, ví dụ như những phần thiết yếu trong máy móc, khoảng trống xí nghiệp sản xuất, đội ngũ cán bộ quản trị chủ chốt …Một yếu tố biến hóa của sản xuất là yếu tố mà tỷ suất sử dụng của nó hoàn toàn có thể thuận tiện đổi khác được, ví dụ như lượng điện tiêu thụ, dịch vụ vận tải đường bộ và hầu hết những nguyên vật liệu thô nguồn vào. Trong thời gian ngắn, quy mô hoạt động giải trí của doanh nghiệp sẽ quyết định hành động sản lượng tối đa hoàn toàn có thể được sản xuất ra. Tuy nhiên, trong dài hạn thì lại không có số lượng giới hạn nào về quy mô .

Nhóm người sản xuất

Những người tham gia vào sản xuất ( lực lượng lao động, chủ sở hữu, xã hội ) sẽ có được thu nhập từ quá trình này. Những người kể trên ở đây được gọi là những nhóm người sản xuất, hay nói một cách ngắn gọn hơn là những người sản xuất. Các nhóm người sản xuất có chung mối chăm sóc về việc tối đa hóa thu nhập của họ. Thu nhập của họ sẽ được tăng lên khi có sự tăng trưởng và tăng trưởng trong quá trình sản xuất .Phúc lợi thu được từ việc tiêu dùng sản phẩm & hàng hóa bắt nguồn từ mối quan hệ giữa Chi tiêu và chất lượng của những loại mẫu sản phẩm. Nhờ có sự cạnh tranh đối đầu và tăng trưởng trên thị trường mà mối quan hệ giữa giá thành và chất lượng của sản phẩm & hàng hóa có khuynh hướng ngày càng được cải tổ, thường thì sẽ là sự ngày càng tăng về mặt chất lượng và sự giảm xuống về mặt Chi tiêu của sản phẩm & hàng hóa. Sự tăng trưởng này có tác động ảnh hưởng tích cực lên hàm sản xuất của những người mua, do vậy nhu yếu của người mua được thỏa mãn nhu cầu ngày càng nhiều hơn với mức giá ngày càng rẻ hơn. Cách thức tạo ra phúc lợi này chỉ hoàn toàn có thể được giám sát một cách không hàng loạt dựa trên tài liệu sản xuất. Nhóm người sản xuất kiếm được thu nhập từ những yếu tố nguồn vào mà họ phân phối cho quá trình sản xuất. Khi quá trình sản xuất tăng trưởng và trở nên hiệu suất cao hơn, thu nhập của họ cũng có xu thế tăng lên. Trong sản xuất, điều này làm tăng thêm năng lực chi trả lương, thuế … Sự tăng trưởng của quá trình sản xuất và sự cải tổ về mặt hiệu suất tạo ra thêm thu nhập cho nhóm người sản xuất. Nói một cách tương tự như, thu nhập cao có được là nhờ sự cải tổ trong chất lượng của quá trình sản xuất. Cách thức tạo ra phúc lợi này – như đã đề cập ở trên – hoàn toàn có thể được thống kê giám sát một cách đáng đáng tin cậy dựa trên tài liệu sản xuất .

Các quy trình tiến độ chính của một doanh nghiệp sản xuất[sửa|sửa mã nguồn]

Một quá trình sản xuất hoàn toàn có thể được chia nhỏ thành nhiều quy trình tiến độ con theo nhiều cách khác nhau ; nhưng 5 quy trình tiến độ con dưới đây được coi là quy trình tiến độ chính, mỗi quy trình tiến độ đều có tác nhân chủ chốt, triết lý, tiềm năng và logic của riêng nó. Điều quan trọng là phải xem xét từng quá trình một cách riêng rẽ ; nhưng như thể một phần của toàn diện và tổng thể, để hoàn toàn có thể giám sát và hiểu rõ chúng. Các quá trình chính của một doanh nghiệp gồm có :

  • Quy trình thực tế
  • Quy trình phân phối thu nhập
  • Quy trình sản xuất
  • Quy trình tiền tệ
  • Quy trình giá trị thị trường

Main processes of a companySản phẩm được tao ra trong quá trình thực và thu nhập từ loại sản phẩm được phân phối trong quy trình tiến độ phân phối thu nhập. Hai quy trình tiến độ cùng nhau tạo nên quá trình sản xuất. Quy trình sản xuất và những quá trình con của nó diễn ra một cách đồng thời, và chỉ có quy trình tiến độ sản xuất mới xác lập và thống kê giám sát được bằng giải pháp kế toán truyền thống lịch sử. Quy trình thực tiễn và quy trình tiến độ phân phối thu nhập hoàn toàn có thể được xác lập và thống kê giám sát bằng những giám sát khác, và đó là nguyên do vì sao chúng cần phải được nghiên cứu và phân tích một cách riêng rẽ để hiểu được logic của sản xuất .Quy trình thực tiễn tạo ra loại sản phẩm đầu ra từ đầu vào, và nó hoàn toàn có thể được diễn đạt như thể quá trình sản xuất. Nó đề cập đến một chuỗi những hoạt động giải trí, trong đó những nguồn vào với chất lượng và số lượng khác nhau được tích hợp lại để tạo thành những loại sản phẩm cũng với chất lượng và số lượng khác nhau. Sản phẩm hoàn toàn có thể là sản phẩm & hàng hóa vật chất, dịch vụ phi vật chất, hoặc hoàn toàn có thể là sự phối hợp của cả hai. Các đặc thù tạo thành loại sản phẩm của người sản xuất bao hàm giá trị thặng dư cho người tiêu dùng. Dựa trên chính sách giá thành, giá trị thặng dư này được san sẻ bởi cả người sản xuất lẫn người tiêu dùng trên thị trường. Đây là chính sách mà qua đó người sản xuất và người tiêu dùng tạo ra giá trị thặng dư. Điều đáng chú ý quan tâm là giá trị thặng dư của người mua không hề đo lường và thống kê được bằng bất kỳ tài liệu sản xuất nào. Tuy nhiên giá trị thặng dư của người sản xuất lại hoàn toàn có thể thống kê giám sát được, bộc lộ qua giá trị danh nghĩa và giá trị trong thực tiễn. Giá trị thực tiễn so với người sản xuất chính là loại sản phẩm từ quá trình thực, thu nhập và hiệu suất .Khái niệm ” tiến trình trong thực tiễn ” với ý nghĩa cơ cấu tổ chức định lượng cua quá trình sản xuất được lần tiên phong trình làng trong kế toán quản trị của Phần Lan vào những năm 1960. Kể từ đó, nó đã trở thành hòn đá tảng trong kim chỉ nan kế toán quản trị của Phần Lan. ( Riistama và tập sự 1971 ) .Quy trình phân phối thu nhập đề cập đến một chuỗi những hoạt động giải trí, trong đó mức giá của những đầu ra và nguồn vào có chất-lượng-không-đổi biến hóa dẫn đến sự đổi khác trong phân phối thu nhập giữa những bên tham gia vào quá trình trao đổi. Cường độ của sự biến hóa trong phân phối thu nhập trực tiếp tỷ suất thuận với sự đổi khác trong mức giá và chất lượng của những nguồn vào cũng như đầu ra. Năng suất thu được cũng được phân chia, ví dụ, đặt mức giá thấp hơn cho khash hàng và trả lương cao hơn cho đội ngũ nhân viên cấp dưới .Quy trình sản xuất gồm có gồm có quá trình thực tiễn và tiến trình phân phối thu nhập. Tiêu chí và tác dụng của sự thành công xuất sắc của chủ sở hữu chính là năng lực tạo doanh thu. Các yếu tố lệch giá và ngân sách làm ra năng lực tạo doanh thu của doanh nghiệp. Chúng khác với những yếu tố của tiến trình thực tiễn, trong khi những yếu tố của năng lực tạo doanh thu được cho sẵn tại mức giá danh nghĩa thì những yếu tố của quá trình thực được cho tại mức giá cố định và thắt chặt theo từng thời kì .Quy trình tiền tệ đề cập đến những yếu tố tương quan đến việc hỗ trợ vốn cho quá trình kinh doanh thương mại. Quy trình giá trị thị trường đề cập đến chuỗi những hoạt động giải trí mà trong đó những nhà đầu tư là người quyết định hành động giá trị thị trường của doanh nghiệp trên những thị trường góp vốn đầu tư .

Hiệu suất và sự tăng trưởng của sản xuất[sửa|sửa mã nguồn]

Sự tăng trưởng của sản xuất thường được định nghĩa như thể sự ngày càng tăng sản lượng đầu ra của quá trình sản xuất. Nó thường được bộc lộ như thể tỷ suất tăng trưởng, diễn đạt sự tăng trưởng của quá trình sản lượng sản xuất thực. Sản lượng thực là giá trị trong thực tiễn của những loại sản phẩm được tạo ra trong quy trình tiến độ sản xuất và khi tất cả chúng ta lấy sản lượng trong thực tiễn trừ đi nguồn nguồn vào thực tiễn thì ta có được thu nhập trong thực tiễn. Sản lượng thực tiễn và thu nhập trong thực tiễn được tạo ra quy trình tiến độ sản xuất trong thực tiễn sử dụng nguồn nguồn vào trong thực tiễn .Quy trình trong thực tiễn hoàn toàn có thể được miêu tả trải qua hàm sản xuất. Hàm sản xuất là một đồ thị hình học hoặc một công thức toán học bộc lộ mối quan hệ giữa nguồn vào được sử dụng trong quá trình sản xuất và đầu ra thu được. Hàm sản xuất là một cách diễn đạt đơn thuần của chính sách của việc tạo ra thu nhập từ quy trình tiến độ sản xuất. Nó gồm có hai thành phần, đó là sự biến hóa trong nguồn vào sản xuất và sự biến hóa trong hiệu suất. [ 3 ]

Components of economic growthHình vẽ bên miêu tả quá trình tạo ra thu nhập ( được phóng đại lên để cho rõ ràng ). Giá trị T2 ( giá trị tại thời gian 2 ) cho biết sự tăng trưởng của đầu vào so với giá trị T1 ( giá trị tại thời gian 1 ). Mỗi thời gian đều có đồ thị hàm sản xuất riêng của nó ( những đường thẳng ). Sản lượng đầu ra được đo tại thời gian 2 lớn hơn sản lượng tại thời gian một trong cả hai thành tố của sự tăng trưởng : sự ngày càng tăng của nguồn vào và sự ngày càng tăng của hiệu suất. Một phần của sự tăng trưởng xuất phát từ sự ngày càng tăng của nguồn vào được biểu lộ trên đường số 1, và nó không làm biến hóa mối quan hệ giữa nguồn vào và đầu ra. Phần còn lại của sự tăng trưởng xuất phát từ sự ngày càng tăng của hiệu suất được bộc lộ trên đường số 2, có độ dốc lơn hơn so với đường 1. Do đó, hiệu suất được tăng lên phản ánh sản lượng đầu ra lớn hơn trên mỗi đơn vị chức năng nguồn vào .Sự ngày càng tăng của sản lượng đầu ra không nói lên điều gì về hiệu suất của quá trình sản xuất. Hiệu suất của quá trình sản xuất đo lường và thống kê năng lực tạo ra thu nhập của nó. Bởi vì thu nhập từ sản xuất được tạo ra từ quá trình trong thực tiễn, nên ta hoàn toàn có thể gọi nó là thu nhập thực tiễn. Tương tự, chính do hàm sản xuất trình diễn quy trình tiến độ trong thực tiễn, nên ta còn hoàn toàn có thể gọi nó là ” thu nhập được tạo ra từ hàm sản xuất ” .Quá trình tạo ra thu nhập trong thực tiễn đi theo logic của hàm sản xuất. Hai thành phần còn hoàn toàn có thể được phân biệt trong sự biến hóa thu nhập : biến hóa thu nhập bắt nguồn từ biến hóa khối lượng sản xuất và biến hóa thu nhập bắt nguồn từ biến hóa hiệu suất. Phần ngày càng tăng thu nhập bắt nguồn từ ngày càng tăng khối lượng sản xuất được xác lập bằng cách chuyển dời ( move ) dọc đồ thị hàm sản xuất, còn phần ngày càng tăng thu nhập bắt nguồn từ ngày càng tăng hiệu suất được xác lập bằng cách di dời ( shift ) đồ thị hàm sản xuất. Sự biến hóa của thu nhập trong thực tiễn như miêu tả trên được biểu lộ bằng việc chuyển dời từ điểm 1 đến điểm 2 trên đồ thị hàm sản xuất. Nếu tất cả chúng ta muốn tối đa hóa hiệu suất quá trình sản xuất thì cần phải tối đa hóa phần ngày càng tăng thu nhập được tạo ra bởi hàm sản xuất .Nguồn gốc của sự ngày càng tăng về hiệu suất và khối lượng sản xuất được lý giải như sau. Tăng trưởng hiệu suất được xem như thể chỉ số kinh tế tài chính quan trọng của sự thay đổi. Việc trình làng thành công xuất sắc một mẫu sản phẩm mới, hay một tiến trình, cấu trúc tổ chức triển khai, mạng lưới hệ thống và quy mô doanh nghiệp mới tạo ra sự ngày càng tăng sản lượng đầu ra vượt quá sự ngày càng tăng khối lượng sản xuất. Điều này dẫn đến sự tăng trưởng về hiệu suất hay sản lượng trên mỗi đơn vị chức năng nguồn vào. Sự tăng thêm về thu nhập còn hoàn toàn có thể diễn ra bằng việc sao chép những công nghệ tiên tiến có sẵn mà không cần phải thay đổi công nghệ tiên tiến. Chỉ với sự sao chép mà không cần thay đổi công nghệ tiên tiến, sản lượng đầu ra sẽ tăng lên tương ứng với nguồn vào ( Jorgenson và tập sự 2014,2 ). Đây là trường hợp ngày càng tăng thu nhập trải qua ngày càng tăng khối lượng sản xuất .Jorgenson và tập sự ( 2014,2 ) đưa ra một ví dụ thực nghiệm. Họ chỉ ra rằng lợi thế lơn của sự tăng trưởng kinh tế tài chính ở Mỹ năm 1947 tương quan đến việc sao chép những công nghệ tiên tiến có sẵn trải qua việc góp vốn đầu tư vào những trang thiết bị, cơ sở, những ứng dụng cũng như sự ngày càng tăng về lực lượng lao động. Hơn thế, họ còn chỉ ra rằng sự thay đổi công nghệ tiên tiến chỉ chiếm 20 % trong sự tăng trưởng kinh tế tài chính của Mỹ .

Trong trường hợp chỉ có một quá trình sản xuất (được mô tả ở trên), sản lượng đầu ra được xem như là giá trị kinh tế của hàng hóa, dịch vụ được sản xuất ra. Khi chúng ta muốn nghiên cứu một quá trình trong nhiều quá trình sản xuất, chúng ta phải tổng hợp giá trị gia tăng được tạo ra từ quá trình sản xuất đơn đó. Điều này được thực hiện để tránh việc hạch toán kép các đầu vào trung gian. Giá trị gia tăng thu được bằng cách lấy sản lượng đầu ra trừ đi các đầu vào trung gian. Phương pháp tính giá trị gia tăng phổ biến và hay được sử dụng nhất đấy là GDP (tổng sản phẩm quốc nội). Nó được sử dụng rộng rãi như là một thước đo của sự tăng trưởng kinh tế của ngành cũng như của quốc gia. 

Thu nhập tuyệt đối và thu nhập trung bình[sửa|sửa mã nguồn]

Hiệu suất của quá trình sản xuất hoàn toàn có thể được thống kê giám sát bởi mức thu nhập tuyệt đối hoặc mức thu nhập trung bình. Việc trình diễn hiệu suất sản xuất bằng mức sản lượng tuyệt đối lẫn mức sản lượng trung bình đều rất hữu dụng trong việc hiểu được tác động ảnh hưởng của phúc lợi lên sản xuất. Để đo hiệu suất sản xuất trung bình, tất cả chúng ta dùng công thức sau :

  • Đầu ra thực tế/ Đầu vào thực tế.

Để tính mức thu nhập tuyệt đối của hiệu suất, ta lấy hiệu sau :

  • Thu nhập tuyệt đối (thực tế) = Đầu ra thực tế – đầu vào thực tế.

Average and marginal productivitySự tăng lên của mức thu nhập trong thực tiễn chính là sự ngày càng tăng về giá trị kinh tế tài chính, cái mà được phân chia cho những bên tương quan tới quá trình sản xuất. Với sự trợ giúp của những quy mô sản xuất, ta hoàn toàn có thể thực thi phép hạch toán trung bình lẫn tuyệt đối chỉ với một phép tính. Việc tối đa hóa hiệu suất sản xuất yên cầu phải sử dụng phép đo tuyệt đối, tức là mức thu nhập tuyệt đối .Sự độc lạ giữa thước đo hiệu suất trung bình và tuyệt đối hoàn toàn có thể được miêu tả trên đồ thị trình diễn hiệu suất trung bình và hiệu suất cận biên. Đồ thị này là cách màn biểu diễn truyền thống cuội nguồn của hiệu suất trung bình và cận biên. Hiệu suất sản xuất đạt cực lớn tại điểm mà hiệu suất cận biên bằng 0. Giá trị cực lớn của hiệu suất sản xuất cũng chính là giá trị cực lớn của mức thu nhập thực tiễn. Trong ví dụ này, giá trị cực lớn của mức thu nhập thực tiễn đạt được tại khối lượng sản xuất là 7,5 đơn vị chức năng. Giá trị cực lớn của hiệu suất trung bình đạt được tại khối lượng sản xuất là 3,0 đơn vị chức năng. Điều đáng chú ý quan tâm ở đây là giá trị cực lớn của hiệu suất trung bình và thu nhập trong thực tiễn là không giống nhau .Hình vẽ trên là một sự miêu tả hơi phóng đại, chính bới hàng loạt hàm sản xuất đã được biết. Trong thực tiễn, quyết định hành động được đưa ra dựa trên hiểu biết bị số lượng giới hạn về hàm sản xuất, nhưng nguyên tắc vẫn không đổi ; tiềm năng hướng đến vẫn là tối đa hóa mức thu nhập trong thực tiễn. Một Kết luận quan trọng hoàn toàn có thể được rút ra : khi tất cả chúng ta nỗ lực tối đa hóa sự ảnh hưởng tác động phúc lợi so với quá trình sản xuất, tất cả chúng ta phải tối đa hóa mức thu nhập thực tiễn. Tối đa hóa hiệu suất sẽ dẫn đến tổn thất so với mức thu nhập ( suboptimum ) .Một ví dụ thực tiễn để miêu tả trường hợp trên. Khi một người thất nghiệp kiếm được việc làm trên thị trường sản xuất, ta hoàn toàn có thể giả định rằng đấy là một việc làm hiệu suất thấp. Do đó, mức hiệu suất trung bình giảm xuống nhưng mức thu nhập thực tiễn đầu người lại tăng lên. Hơn thế, phúc lợi của toàn xã hội cũng được ngày càng tăng. Ví dụ này cho thấy sự khó khăn vất vả trong việc lý giải sự đổi khác tổng năng suất một cách đúng mực. Sự tích hợp giữa ngày càng tăng khối lượng sản xuất và suy giảm tổng sản lượng dẫn đến sự cải tổ về mặt hiệu suất trong trường hợp này, do tại hàm sản xuất lúc này đang ở tiến trình ” hiệu suất giảm dần “. Nếu tất cả chúng ta đang ở trong tiến trình ” hiệu suất tăng dần ” của hàm sản xuất thì sự tích hợp giữa ngày càng tăng khối lượng sản xuất và ngày càng tăng tổng sản lượng sẽ dẫn đến sự cải tổ về hiệu suất sản xuất. Không may thay, trong thực tiễn tất cả chúng ta không hề biết hàm sản xuất đang ở trong quá trình nào. Bởi vậy, một cách lý giải đúng đắn về sự biến hóa hiệu suất chỉ hoàn toàn có thể có được bằng việc đo lường và thống kê sự đổi khác trong thu nhập thực tiễn .

Các quy mô sản xuất[sửa|sửa mã nguồn]

Một quy mô sản xuất là một sự diễn đạt bằng số học về quá trình sản xuất được dựa trên mức giá và sản lượng của đầu vào lẫn đầu ra. Có hai cách tiếp cận chính để trình diễn khái niệm về hàm sản xuất. Chúng ta hoàn toàn có thể dùng những công thức toán học, chiêu thức này thường được dùng trong kinh tế tài chính học vĩ mô, hoặc sử dụng những quy mô số học, giải pháp này thường được dùng trong kinh tế tài chính học vi mô và kế toán quản trị. Ở đây, chúng tôi ko trình làng về chiêu thức tiên phong, những bạn hoàn toàn có thể tìm hiểu và khám phá trong bài điều tra và nghiên cứu ” Growth accounting ” viết bởi Hulten năm 2009 .Ở đây tất cả chúng ta sử dụng những quy mô số học chính bới chúng giống những quy mô của kế toán quản trị, có tính minh họa tốt, dễ hiểu và dễ vận dụng vào thực tiễn. Hơn thế nữa, nó được tích hợp với kế toán quản trị, đó là một lợi thế thực tiễn. Ưu điểm chính của quy mô số học là năng lực của nó trong việc màn biểu diễn hàm sản xuất như thể một phần của quá trình sản xuất. Do đó, hàm sản xuất hoàn toàn có thể hiểu được, đo lường và thống kê được và được xem xét như thể một phần của quá trình sản xuất .Có nhiều quy mô sản xuất khác nhau dựa trên từng sở trường thích nghi khác nhau. Ở đây tất cả chúng ta sử dụng quy mô thu nhập sản xuất và quy mô nghiên cứu và phân tích sản xuất để miêu tả hàm sản xuất như thể một hiện tượng kỳ lạ và là một số lượng đo đạc được .

Mô hình thu nhập sản xuất[sửa|sửa mã nguồn]

Profitability of production measured by surplus valueQuy mô của sự thành công xuất sắc là rất phong phú, và không có một tiêu chuẩn nào hoàn toàn có thể vận dụng cho mọi sự thành công xuất sắc. Tuy nhiên, có một tiêu chuẩn mà dựa vào đó tất cả chúng ta hoàn toàn có thể khái quát tỷ suất của thành công xuất sắc trong sản xuất, đó là năng lực tạo ra giá trị thặng dư. Như là một tiêu chuẩn của năng lực tạo doanh thu, giá trị thặng dư đề cập đến sự chênh lệch giữa lệch giá và ngân sách, có tính đến cả ngân sách vốn chủ sở hữu ngoài những ngân sách gồm có báo cáo giải trình lỗ lãi như thông thường. Giá trị thặng dư chỉ ra rằng loại sản phẩm đầu ra có giá trị hơn những thứ phải hi sinh để tạo ra nó. Nói cách khác, giá trị của mẫu sản phẩm đầu ra cao hơn giá trị của những nguồn vào được sử dụng. Nếu giá trị thặng dư là dương thì kì vọng về doanh thu của chủ sở hữu đã bị vượt qua .Bảng bên trình diễn những thống kê giám sát về giá trị thặng dư. Chúng tôi gọi tập hợp của tài liệu sản xuất này là một ví dụ cơ bản và chúng tôi sử dụng tài liệu trải qua bài viết về minh họa những quy mô sản xuất. Ví dụ cơ bản này là một cách đo lường và thống kê năng lực tạo doanh thu đơn thuần được sử dụng cho việc minh họa và tạo quy mô. Dù đã được đơn giản hóa nhưng nó vẫn gồm có mọi hiện tượng kỳ lạ trọng thực tiễn và quan trọng là gồm có sự biến hóa về tỷ suất đầu ra – đầu vào giữa hai thời kì. Do vậy, ví dụ cơ bản này như thể một ” quy mô quy mô ” minh họa quá trình sản xuất mà không bỏ sót một yếu tố nào. Trong thực tiễn, hoàn toàn có thể có hàng trăm mẫu sản phẩm đầu ra cũng như nguồn vào, nhưng logic của việc giám sát không khác gì trong ví dụ cơ bản này .Trong toàn cảnh này, tất cả chúng ta xác lập những nhu yếu về chất lượng so với tài liệu sản xuất được dùng trong kế toán hiệu suất. Tiêu chí quan trọng nhất trong việc giám sát sản phẩm & hàng hóa đó là chất lượng giống hệt của đối tượng người dùng giám sát. Nếu đối tượng người tiêu dùng này không đồng nhất thì hiệu quả thống kê giám sát hoàn toàn có thể gồm có cả sự đổi khác của cả chất lượng lẫn số lượng. Trong kế toán quản trị, tiêu chuẩn này yên cầu mỗi một nguồn vào hay đầu ra phải được hạch toán và như nhau. Nói một cách khác, những nguồn vào và đầu ra không được phép phối hợp với nhau trong việc giám sát và hạch toán. Nếu chúng phối hợp với nhau, chúng sẽ không còn giống hệt nữa và do đó hiệu quả đo lường và thống kê sẽ bị rơi lệch .Cả giá trị thặng dư tuyệt đối lẫn tương đối đều được giám sát trong ví dụ trên. Giá trị thặng dư tuyệt đối là sự chênh lệch giữa giá trị nguồn vào và đầu ra, giá trị thặng dư tương đối tương ứng là mối quan hệ giữa chúng. Giá trị thặng dư tuyệt đối trong ví dụ trên ở mức giá danh nghĩa, tức là được giám sát theo mức giá thị trường tại mỗi thời kì .

Mô hình nghiên cứu và phân tích sản xuất[sửa|sửa mã nguồn]

Productivity ModelMô hình [ 4 ] được sử dụng ở đây là quy mô nghiên cứu và phân tích sản xuất nổi bật, nhờ nó mà ta hoàn toàn có thể đo lường và thống kê được hiệu quả của quá trình thực, quá trình phân chia thu nhập và quá trình sản xuất. Điểm khởi đầu là giám sát năng lực tạo doanh thu bằng cách sử dụng giá trị thặng dư như thể một tiêu chỉ của năng lực tạo doanh thu. Tính toán giá trị thặng dư là chiêu thức duy nhất để hoàn toàn có thể hiệu được mối quan hệ giữa năng lực tạo doanh thu và hiệu suất, hiểu được mối quan hệ giữa quá trình thực và quá trình sản xuất. Một chiêu thức hài hòa và hợp lý giám sát tổng năng suất nhất thiết phải xem xét tất những nguồn vào sản xuất, và giám sát giá trị thặng dư là giải pháp duy nhất hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu được nhu yếu trên. Nếu tất cả chúng ta bỏ lỡ bất kể một nguồn vào nào đó, điều này có nghĩa là nguồn vào bị bỏ lỡ đó hoàn toàn có thể được dùng một cách không số lượng giới hạn trong quá trình sản xuất mà ngân sách của nó không được hạch toán .

Hạch toán và lý giải tác dụng[sửa|sửa mã nguồn]

Quá trình giám sát sẽ mang lại tác dụng tốt nhất khi vận dụng thuật ngữ ceteris paribus, nghĩa là ” những yếu tốt khác không đổi “, nói rằng tại một thời gian chỉ có duy nhất tác động ảnh hưởng của yếu tố bị biến hóa được đưa vào xem xét. Do vậy, quá trình giám sát hoàn toàn có thể được thực thi từng bước một. Đầu tiên, sự ảnh hưởng tác động của quá trình phân phối thu nhập được thống kê giám sát, sau đó là đến sự tác động ảnh hưởng của quá trình thực lên hiệu suất sản xuất .Bước tiên phong trong việc đo lường và thống kê là phải phân tách ảnh hưởng tác động của quá trình thực và quá trình phân phối thu nhập tương ứng từ sự đổi khác trong hiệu suất ( 285,12 – 266,00 = 19,12 ). Điều này được triển khai thuận tiện bằng cách tạo ra một cột phụ ( cột 4 ) mà ở đó giá trị thặng dư được giám sát từ sản lượng ở thời kì 1 và mức giá ở thời kì 2. Trong tác dụng đo lường và thống kê năng lực tạo doanh thu, cột 3 và cột 4 miêu tả ảnh hưởng tác động của sự đổi khác trong quá trình phân phối thu nhập lên năng lực tạo doanh thu, trong khi cột 4 và cột 7 diễn đạt tác động ảnh hưởng của sự đổi khác trong quá trình thực lên năng lực tạo doanh thu .Ta hoàn toàn có thể thuận tiện lý giải và hiểu được những tác dụng hạch toán. Ta thấy rằng thu nhập thực tiễn đã tăng lên 58,12 đơn vị chức năng, trong đó 41,12 đơn vị chức năng ngày càng tăng là do sự tăng trưởng sản lượng và 17,00 đơn vị chức năng còn lại xuất phát từ sự tăng trưởng của khối lượng sản xuất. Tổng thu nhập thực tiễn ( 58,12 ) được phân phối cho những bên tham gia vào quá trình sản xuất. Trong trường hợp này, 39,00 đơn vị chức năng được phân phối cho người mua và người cung ứng, 19,12 đơn vị chức năng còn lại thuộc về chủ sở hữu doanh nghiệp .Ở đây tất cả chúng ta hoàn toàn có thể rút ra một Kết luận quan trọng. Sự hình thành của thu nhập từ quá trình sản xuất luôn được cân đối giữa việc tạo ra thu nhập và việc phân phối thu nhập. Sự đổi khác thu nhập từ quá trình thực luôn luôn được phân phối cho những bên tương quan như thể giá trị kinh tế tài chính trong quá trình xem xét. Sự biến hóa trong thu nhập thực tiễn và sự phân phối thu nhập luôn bằng nhau về giá trị kinh tế tài chính .Dựa trên những đổi khác được thống kê giám sát trong hiệu suất và khối lượng sản xuất mà tất cả chúng ta hoàn toàn có thể Kết luận một cách rõ ràng quá trình sản xuất đang ở quy trình tiến độ nào của hàm sản xuất. Quy tắc lý giải hiệu quả như sau :1. Quy trình sản xuất đang ở quá trình ” hiệu suất tăng dần ” của hàm sản xuất khi :

  • Năng suất và khối lượng sản xuất đều tăng, hoặc
  • Năng suất và khối lượng sản xuất đều giảm.

2. Quy trình sản xuất đang ở tiến trình ” hiệu suất giảm dần ” của hàm sản xuất khi

  • Năng suất tăng còn khối lượng sản xuất giảm, hoặc
  • Năng suất giảm còn khối lượng sản xuất tăng.

Trong ví dụ cơ bản trên sự tích hợp giữa sự ngày càng tăng khối lượng sản xuất ( + 17,00 ) và sự ngày càng tăng hiệu suất ( + 41,12 ) chỉ ra một cách rõ ràng rằng quá trình sản xuất đang trong quy trình tiến độ ” hiệu suất tăng dần ” ( Saari 2006 a, 138 – 144 ) .Một quy mô sản xuất khác ( Mô hình sản xuất Saari 1989 ) cũng cung ứng những chi tiết cụ thể về sự phân phối thu nhập ( Saari 2011, 14 ). Bởi vì kĩ thuật hạch toán của 2 quy mô là khác nhau nên cũng đưa ra những thông tin nghiên cứu và phân tích khác nhau, nhưng những thông tin này lại hỗ trợ cho nhau. Tuy nhiên, những hiệu quả hạch toán thì lại giống nhau. Chúng tôi không trình làng quy mô sản xuất Saari ở đây một cách chi tiết cụ thể nhưng chúng tôi sẽ sử dụng những tài liệu chi tiết cụ thể của nó vào phân phối thu nhập, khi mà những hàm mục tiêu được lập ra ở phần tiếp theo .

Các hàm mục tiêu[sửa|sửa mã nguồn]

Một cách hiệu suất cao để tăng sự hiểu biết về hiệu suất sản xuất đó là lập nên những hàm mục tiêu khác nhau dựa vào tiềm năng của những nhóm quyền lợi khác nhau. Việc lập hàm mục tiêu là thiết yếu trong việc xác lập giá trị cần tối đa hóa ( hoặc tối thiểu hóa ). Hàm mục tiêu quen thuộc nhất chính là hàm tối đa hóa doanh thu. Hàm mục tiêu này xuất phát từ quyền lợi của người chủ sở hữu với những biến khác được ràng buộc nhằm mục đích tối đa hóa doanh thu .

Income formation

Quy trình lập hàm mục tiêu[sửa|sửa mã nguồn]

Quy trình lập những hàm mục tiêu khác nhau sẽ được trình làng sau đây. Trong việc hình thành thu nhập từ sản xuất, những hàm mục tiêu sau đây được xét đến :

  • Tối đa hóa thu nhập thực tế,
  • Tối đa hóa thu nhập của người sản xuất,
  • Tối đa hóa thu nhập của chủ sở hữu.

Các trường hợp trên được minh họa bằng cách sử dụng những số liệu từ ví dụ cơ bản. Các ký hiệu sau đây được sẽ sử dụng :

  • Dấu bằng (=) chỉ ra điểm khởi đầu của việc tính toán, hoặc là kết quả của nó,
  • Dấu cộng (+) hoặc trừ (-) thể hiện các biến được thêm vào, hoặc bị loại ra khỏi hàm sản xuất. Người sản xuất ở đây có nghĩa là cộng đồng sản xuất (lực lượng lao động, xã hội, các chủ sở hữu).

Các hàm mục tiêu hoàn toàn có thể được màn biểu diễn bằng một phép toán ngắn gọn bộc lộ tính logic của việc tạo ra thu nhập, việc phân phối thu nhập và những biến được tối đa ( tối thiểu ) hóa .Việc thống kê giám sát tương tự như như một báo cáo giải trình thu nhập mở màn với việc tạo ra thu nhập và kết thúc bằng việc phân phối thu nhập. Việc tạo ra và phân phối thu nhập luôn luôn cân đối với nhau nên lượng của chũng cũng bằng nhau, trong trường hợp này là 58,12 đơn vị chức năng. Phần thu nhập được tạo ra từ quá trình thực sẽ được phân phối cho những bên tương quan trong cùng thời kì đó. Có 3 biến hoàn toàn có thể tối đa hóa được, đó là thu nhập thực tiễn, thu nhập của người sản xuất và thu nhập của chủ chiếm hữu .

Cách tiếp cận kép trong việc lập hàm mục tiêu[sửa|sửa mã nguồn]

Ở đây, tất cả chúng ta phải thêm vào sự biến hóa của thu nhập trong thực tiễn, được tính thuận tiện từ sự biến hóa trong phân phối thu nhập. Chúng ta phải xác lập những biến hóa từ giá đơn vị chức năng của nguồn vào và đầu ra và đo lường và thống kê sự tác động ảnh hưởng như thế nào lên doanh thu ( sự đổi khác đơn giá x số lượng ). Sự đổi khác của thu nhập thực tiễn bằng tổng của sự ảnh hưởng tác động lên doanh thu và sự đổi khác của thu nhập của chủ chiếm hữu. Cách tiếp cận này được gọi là cách tiếp cận kép chính bới nó được kiến thiết xây dựng dựa trên mức giá chứ không phải số lượng ( ONS 3,23 ) .Cách tiệp cận này đã được ghi nhận trong sự tăng trưởng của ngành kế toán từ lâu, nhưng việc diễn giải ý nghĩa của nó vẫn còn chưa rõ ràng. Câu hỏi sau đây vẫn chưa được vấn đáp : ” Các sự đoán về phần dư của cách tiếp cận dựa trên số lượng được lý giải là sự di dời trên hàm sản xuất, vậy còn những Dự kiến của cách tiếp cận dựa trên mức giá thì sao ? “. Chúng ta đã minh họa ở trên rằng mức thu nhập thực tiễn biến hóa nhờ sự biến hóa trong sản xuất và sự đổi khác trong phân phối thu nhập của những bên có tương quan, đấy là cách tiếp cận kép. Trong trường hợp này, ” kép ” có nghĩa là hiệu quả hạch toán giống nhau thu được từ việc hạch toán sự biến hóa trong quá trình tạo thu nhập và trong việc phân phối thu nhập .

  1. ^ Antunes, Ricardo; Gonzalez, Vicente (ngày 3 tháng 3 năm 2015). “A Production Model for Construction: A Theoretical Framework”. Buildings. 5 (1): 209–228. doi:10.3390/buildings5010209.
  2. ^

    Kotler, P., Armstrong, G., Brown, L., and Adam, S. (2006) Marketing, 7th Ed. Pearson Education Australia/Prentice Hall.

  3. ^ Genesca và Grifell 1992, Saari 2006
  4. ^ Courbois và Temple 1975, Gollop 1979, Kurosawa 1975, Saari 1976, 2006

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

More on this topic

Comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Advertismentspot_img

Popular stories