Đấy, cuộc sống đã đủ mệt mỏi rồi, người ta mới mong tìm kiếm một ai đó có thể cảm thông với mình, có thể cùng dắt nhau qua những ngày tồi tệ nhất, có thể là chỗ dựa vững vàng và êm ái mỗi khi đối phương cảm thấy muốn dừng lại nghỉ ngơi. Một bờ vai, một bàn tay chìa ra đúng lúc, đôi khi còn có giá trị hơn nhiều lần một món quà vật chất.
Cái người ta vẫn cần là có người luôn đứng về phía mình bất kể mọi biến chuyển, chứ không thể chịu đựng được một người động tí là mâu thuẫn, là cãi vã, là phải đưa cái tôi lên cao hơn cả tình cảm, là chỉ nghĩ tới cảm xúc cá nhân, chẳng thèm quan tâm đến đối phương có đang tổn thương hay gặp chuyện khó khăn, mỏi mệt.
Tìm được tiếng nói chung đằng sau những sự khác nhau luôn là cách mà những người yêu nhau muốn hướng tới, bởi vì tình yêu không phải là thứ duy nhất mà người ta cần trân trọng trong đời. Người ta vẫn cần phải sống và chiến đấu với vô vàn thách thức của cuộc đời, chiến đấu với cái gọi là số mệnh, thậm chí là chiến đấu với rất rất nhiều đối thủ, kẻ thù, cạnh tranh để vững vàng trong cuộc đời này, để nuôi tham vọng vào một cuộc sống ý nghĩa hơn.
Trong tình yêu, người ta thường kỳ vọng một sự chăm sóc và đồng cảm từ đối phương, chẳng ai hoàn toàn có thể chịu đựng được một chuyện tình tự nhau tạo ra quá nhiều sóng gió, hở ra là thấy xích míc, hở ra thấy soi mói lẫn nhau. Một ngày tỉnh dậy không phải với một tâm trạng niềm hạnh phúc, mà là không an tâm khi nghĩ rằng không biết liệu thời điểm ngày hôm nay có xảy ra chuyện gì hay không .Đừng tiêu tốn lãng phí những tháng ngày niềm hạnh phúc khi còn hoàn toàn có thể yêu nhau yên bình. Người ta yêu để cho nhau cảm xúc được yêu thương chứ không phải mang lại khổ tâm cho người ấy chỉ vì sự ích kỷ cá thể của mình. Quý trọng những phút giây tình còn đang ấm mà đừng vì những chuyện không có ý nghĩa mà tuột mất tay nhau .Nếu hoàn toàn có thể, hãy yêu nhau bao dung hơn, hãy yêu nhau biết đồng cảm hơn, chắc như đinh sẽ được bền vững