Thanh khoản (tài chính) – Wikipedia tiếng Việt

Related Articles

Bài này viết về tính thanh khoản trong tài chính. Về thanh khoản trong các lĩnh vực khác, xem Thanh khoản.

Tính thanh khoản, một khái niệm trong tài chính, chỉ mức độ mà một tài sản bất kì có thể được mua hoặc bán trên thị trường mà không làm ảnh hưởng nhiều đến giá thị trường của tài sản đó. Một tài sản có tính thanh khoản cao nếu nó có thể được bán nhanh chóng mà giá bán không giảm đáng kể [1][2], thường được đặc trưng bởi số lượng giao dịch lớn. Ví dụ, tiền mặt có tính thanh khoản cao, vì nó thường có thể được “bán” (để đổi lấy hàng hóa) với giá trị gần như không thay đổi[1]. Chứng khoán hay các khoản nợ, khoản phải thu… có tính thanh khoản cao nếu chúng khả năng đổi thành tiền mặt dễ dàng. Cách gọi thay thế cho tính thanh khoản là tính lỏng, tính lưu động.

Phân loại theo tính thanh khoản[sửa|sửa mã nguồn]

Trong kế toán, gia tài lưu động được chia làm năm loại và được sắp xếp theo tính thanh khoản từ cao đến thấp như sau : tiền mặt, góp vốn đầu tư thời gian ngắn, khoản phải thu, ứng trước thời gian ngắn, và hàng tồn dư .

Tiền mặt có tính thanh khoản cao nhất, luôn luôn dùng được trực tiếp để thanh toán, lưu thông, tích trữ. Còn hàng tồn kho có tính thanh khoản thấp nhất vì phải trải qua giai đoạn phân phối và tiêu thụ để chuyển thành khoản phải thu, rồi từ khoản phải thu sau một thời gian mới chuyển thành tiền mặt.

Tính thanh khoản của sàn chứng khoán[sửa|sửa mã nguồn]

Chứng khoán có tính thanh khoản là những chứng khoán có sẵn thị trường cho việc bán lại dễ dàng, giá cả tương đối ổn định theo thời gian và khả năng cao để phục hồi nguồn vốn đã đầu tư nguyên thủy. Nhờ có thị trường chứng khoán, các nhà đầu tư có thể chuyển đổi chứng khoán họ sở hữu thành tiền mặt khi họ muốn và khả năng thanh khoản chính là một trong những đặc tính hấp dẫn của chứng khoán với các nhà đầu tư. Tính thanh khoản cho thấy sự linh hoạt và an toàn của vốn đầu tư, thị trường hoạt động càng năng động và có hiệu quả thì tính thanh khoản của chứng khoán giao dịch càng cao.

Khi lựa chọn sàn chứng khoán để góp vốn đầu tư, ngân hàng nhà nước hay những nhà đầu tư nên xem xét đến năng lực bán lại trước khi chúng đáo hạn để tái tạo nguồn vốn góp vốn đầu tư bắt đầu. Nếu năng lực tái tạo kém, nghĩa là khó tìm được người mua hoặc phải bán mất giá, ngân hàng nhà nước hay nhà đầu tư sẽ gánh chịu những tổn thất kinh tế tài chính lớn. Điều này gọi là rủi ro đáng tiếc thanh khoản trong góp vốn đầu tư sàn chứng khoán .Có mối quan hệ ngặt nghèo giữa chỉ số P. / E và tính thanh khoản của sàn chứng khoán. Nhìn vào bảng thống kê tính thanh khoản của CP, hoàn toàn có thể thấy những CP thanh toán giao dịch sôi động nhất cũng là những CP có P. / E cao hơn mức trung bình của thị trường ( được nhìn nhận cao hơn những CP có cùng cống phẩm ). Đây là những sàn chứng khoán có vận tốc tăng giá cao và mang lại giá trị thặng dư cao cho cổ đông trải qua việc chia tách CP hay phát hành CP mới .

More on this topic

Comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Advertismentspot_img

Popular stories