Ngón áp út – Wikipedia tiếng Việt

Related Articles

Ngón áp út hoặc ngón tay đeo nhẫn là ngón thứ tư trên bàn tay người, nằm giữa ngón tay giữa và ngón tay út. Nó còn được gọi là digitus medicinalis, ngón thứ tư, digitus annularis, digitus quistus, hoặc digitus IV trong giải phẫu học.

Ngữ nguyên học[sửa|sửa mã nguồn]

Theo László A. Magyar, tên của ngón áp út trong nhiều ngôn ngữ phản ánh một niềm tin cổ đại rằng đó là một ngón tay ma thuật. Nó được đặt tên theo ma thuật hoặc những chiếc nhẫn, hoặc được gọi là không tên (ví dụ, trong tiếng Trung: 无名指 vô danh chỉ nghĩa là ngón không tên).[1] Trong tiếng Phạn và các ngôn ngữ khác như tiếng Phần Lan hoặc tiếng Nga, ngón áp út được gọi lần lượt là “Anamika”, “Nimetön” và “Безымянный” (“không tên”). Trong tiếng Ả rập và tiếng Hebrew, ngón áp út được gọi lần lượt là ”bansur” (có nghĩa là “chiến thắng”) và “kmitsa” (nghĩa là “lấy một nắm tay”).

Nhẫn cưới và ngón đeo nhẫn[sửa|sửa mã nguồn]

Trước khi y học khám phá cách mạng lưới hệ thống tuần hoàn hoạt động giải trí như thế nào, mọi người tin rằng một tĩnh mạch chạy từ ngón tay áp út vào trái tim. Vì mối liên hệ giữa bàn tay và trái tim, họ đã chọn cái tên Latin diễn đạt đường tĩnh mạch này là vena amoris. [ 2 ] Dựa trên cái tên này, những chuyên viên trong nghành nghề dịch vụ nghi thức hôn nhân gia đình vào thời đó đã viết rằng nó sẽ chỉ tương thích để chiếc nhẫn cưới đeo trên ngón tay này. Bằng cách đeo chiếc nhẫn trên ngón áp út của bàn tay trái, một cặp đôi mới cưới đã biểu trưng tình yêu vĩnh cửu của họ cho nhau .

Trong các nền văn hoá phương Tây, một chiếc nhẫn cưới thường được đeo trên ngón áp út. Điều này được phát triển từ “cancus pronubis” của người La mã, khi người đàn ông này tặng chiếc nhẫn cho người phụ nữ trong lễ cưới. Chúc phúc cho chiếc nhẫn cưới và đặt nó lên ngón tay của cô dâu từ thế kỷ 11. Ở châu Âu thời trung cổ, lễ cưới của người Kitô giáo đã đặt nhẫn lần lượt lên ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út của bàn tay trái, chiếc nhẫn sau đó được đeo vào ngón áp út. Ở một số nước châu Âu, chiếc nhẫn được đeo bên tay trái trước khi kết hôn, sau đó chuyển sang bên phải trong buổi lễ. Ví dụ, một cô dâu Chính thống giáo Hy lạp đeo chiếc nhẫn bên tay trái trước buổi lễ, sau đó di chuyển nó sang tay phải sau đám cưới. Ở Anh, Sách Giảng dạy 1549 tuyên bố “chiếc nhẫn sẽ được đặt trên tay trái”. Vào thế kỷ 17 và 18, chiếc nhẫn có thể được nhìn thấy ở bất kỳ ngón tay nào sau buổi lễ, ngay cả trên ngón tay cái.

Hai bàn tay đeo nhẫn cưới ở ngón áp út .Nhẫn cưới thường được đeo trên ngón áp út của bàn tay trái ở Đế quốc Anh trước kia, 1 số ít vùng của Tây Âu, 1 số ít khu vực theo Công giáo, Đông Âu ( không phải là tổng thể ) và Mexico. Chúng gồm có : Úc, Botswana, Canada, Ai Cập, Ireland, New Zealand, Nam Phi, Anh và Mỹ ; Pháp, Ý, Bồ Đào Nha, Thụy Điển, và Phần Lan ; Cộng hòa Séc, Slovakia, Thụy Sĩ, Romania, Croatia và Slovenia .

Nhẫn cưới thường được đeo trên ngón áp út của bàn tay phải ở một số Chính Thống giáo và một số ít các quốc gia Công giáo châu Âu, một số người theo đạo Tin Lành Tây Âu, cũng như một số nước Công giáo Trung và Nam Mỹ. Ở Đông Âu, bao gồm: Bulgaria, Georgia, Latvia, Lithuania, Nga, Serbia và Ukraine. Ở Trung Âu hoặc Tây Âu, bao gồm: Áo, Đan Mạch, Hy Lạp, Đức, Hungary, Ba Lan, Hà Lan [nếu không phải là Công giáo], Na Uy và Tây Ban Nha (Công giáo). Ở Trung và Nam Mỹ, bao gồm: Colombia, Cuba, Peru, Venezuela.

Chiếc nhẫn được đeo bên tay phải cho đến ngày cưới thật sự thì nó được chuyển sang tay trái ở Thổ Nhĩ Kỳ, Liban, Syria, Brazil. Trong những nghi lễ cưới của người Do Thái truyền thống lịch sử, chiếc nhẫn được đặt trên ngón trỏ, nhưng những truyền thống lịch sử khác ghi lại nó ở ngón giữa hoặc ngón cái là thông dụng nhất trong thời hạn gần đây. Ngày nay, chiếc nhẫn thường được chuyển sang ngón áp út sau buổi lễ. Một số chú rể Do Thái đã gật đầu đeo một chiếc nhẫn cưới .

Trong nền văn hoá Sinhala và Tamil, chú rể đeo chiếc nhẫn cưới bên tay phải và cô dâu đeo nó trên ngón áp út tay trái. Điều này có thể thấy ở các quốc gia như Sri Lanka, nơi có ảnh hưởng văn hoá Sinhala và Tamil phong phú trong xã hội.

Chiếc nhẫn cưới không phải là một phần truyền thống cuội nguồn trong đám cưới Hồi giáo và những chiếc nhẫn cưới không được gồm có ở hầu hết những vương quốc Hồi giáo. Tuy nhiên, nếu chiếc nhẫn cưới được đeo ở vương quốc Hồi giáo, nó hoàn toàn có thể đeo bên trái ( như ở Iran ) hoặc ngón áp út tay phải ( như ở Jordan ) .Nhẫn không phải là truyền thống lịch sử trong đám cưới Ấn Độ. Tuy nhiên, trong xã hội tân tiến, nó trở thành một thực tiễn để đeo nhẫn cho những cuộc hẹn hò và không cho hôn nhân gia đình trong thực tiễn. Mặc dù bàn tay trái được coi là không may cho những hoạt động giải trí tôn giáo, một chiếc nhẫn ( không được gọi là chiếc nhẫn cưới ) vẫn còn đeo trên tay trái .

Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]

More on this topic

Comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Advertismentspot_img

Popular stories