Nghệ Thuật Truyền Thống Là Gì, Lối Đi Nào Cho Nghệ Thuật Truyền Thống

Related Articles

( ĐCSVN ) – Câu chuyện sống sót và tăng trưởng của nghệ thuật truyền thống trong xã hội đương đại thời hạn qua luôn là bài toán khó không chỉ so với những thế hệ những nghệ sĩ mà cả những nhà quản trị văn hóa truyền thống. Dù trong thực tiễn nghệ thuật truyền thống cũng đã được tạo điều kiện kèm theo nhưng có vẻ như “ những viên ngọc quý ” vẫn chưa thực sự hoàn toàn có thể tỏa sáng .Bạn đang xem : Nghệ thuật truyền thống là gì

*

Nói về sự sống sót của nghệ thuật truyền thống, đặc biệt quan trọng như : Tuồng, chèo, cải lương, kịch hát dân tộc bản địa … trong cơ chế thị trường, tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thuận tiện nhận thấy sự bấp bênh, èo uột của nó. Nguyên nhân đơn thuần vì nghệ thuật truyền thống không hề cạnh tranh đối đầu với hằng hà sa số những mô hình nghệ thuật vui chơi văn minh đang tràn ngập trên thị trường lúc bấy giờ. Không còn thời kỳ hoàng kim, người người kéo nhau đến rạp hay xếp hàng mua vé xem những buổi trình diễn khi những đoàn nghệ thuật truyền thống về làng. Điểm qua những nhà hát, những đêm diễn đỏ đèn mang tên những môn nghệ thuật này cũng vô cùng thưa thớt. Có chăng những đêm diễn của tuồng, chèo, cải lương … hầu hết đều không tính tiền hoặc có thì giá vé cũng chỉ mang tính tượng trưng. Ấy thế mà người xem cũng rất nhã nhặn. Khán giả không mấy mặn mà với nghệ thuật truyền thống nên trong thực tiễn những nghệ sĩ hầu hết không sống được bằng nghề. Đây cũng chính là nguyên do khiến cho một vài mô hình nghệ thuật truyền thống có rủi ro tiềm ẩn “ chết yểu ” do không có lực lượng kế cận.

Chia sẻ về vấn đề này, PGS.TS.NGND Nguyễn Đình Thi – Hiệu trưởng Trường ĐH Sân khấu – Điện ảnh đã khẳng định: Từ 10 – 15 năm trở lại đây, Khoa Kịch hát dân tộc của trường gặp rất nhiều khó khăn, đặc biệt trong vấn đề tuyển sinh. Bộ môn tuồng không có thí sinh đăng ký dự thi. Bộ môn chèo và cải lương truyền thống có đông thí sinh đăng ký dự thi hơn cả, nhưng cũng chỉ là 15 thí sinh. Để bảo đảm đầu vào, nhà trường và các nhà hát nhiều năm phải xuống các địa phương để tìm nguồn tuyển nhưng số lượng thí sinh đăng ký ngày càng ít. Có em giọng rất tốt, thanh, sắc đều được, nhưng gia đình dứt khoát không đồng ý, bởi họ lo sợ nghệ sĩ theo nghệ thuật truyền thống thì nghèo.

Không những thế, trong thực tiễn những em khi ra trường chỉ có khoảng chừng 50 – 60 % làm nghề và theo nghề. Thực trạng này tạo nên hồi chuông báo động về rủi ro tiềm ẩn mai một tiến tới “ xóa khỏi ” nghệ thuật sân khấu truyền thống nếu không hối hả đào tạo và giảng dạy nguồn nhân lực kế cận. Trước tình hình này, Đảng, Nhà nước cũng như Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã phát hành nhiều chủ trương, chủ trương, tạo điều kiện kèm theo, ưu tiên cho những học viên theo học bộ môn nghệ thuật truyền thống như : Giảm học phí, tạo đầu ra và những chủ trương ưu tiên khác nhưng có vẻ như việc “ trải thảm đỏ ” để hút những thí sinh vẫn không mấy hiệu suất cao .Xem thêm : Khốc Liệt Thị Trường Nước Mắm Truyền Thống Nổi Tiếng Nước Ta

Giám đốc Nhà hát Tuồng Việt Nam – ông Phạm Ngọc Tuấn cũng cho biết: Từ lâu, vấn đề nguồn lực kế cận cho nghệ thuật tuồng nói riêng và nghệ thuật truyền thống nói chung vẫn luôn là bài toán khó chưa có lời giải. Đây cũng là một trong những yếu tố khó khăn nhất để bảo tồn và phát triển bộ môn nghệ thuật đặc sắc này. Công việc tuyển sinh cho bộ môn nghệ thuật này đặc biệt khó khăn trong những năm gần đây. Vì vậy, nếu không có những ưu đãi đặc biệt và cơ chế đặc thù thì nghệ thuật tuồng khó có thể hút được thí sinh và các nghệ sĩ khi ra trường cũng khó có thể yên tâm gắn bó với nghề.

Thực tế, chính sách và những khuyễn mãi thêm của Nhà nước so với những nghệ sĩ theo nghệ thuật truyền thống đã có từ nhiều năm nay. Đặc biệt những năm gần đây, để tạo điều kiện kèm theo cho nghệ thuật truyền thống sống sót và tăng trưởng, những sở, ban, ngành cùng chung tay thiết kế xây dựng quy mô link du lịch với nghệ thuật được vận dụng rất hiệu suất cao ở nhiều nơi. Những vở diễn sân khấu chất lượng đã được tiếp tục tổ chức triển khai màn biểu diễn, trình làng đến người theo dõi trong nước và quốc tế. Tuy nhiên, san sẻ về điều này, nguyên Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Vương Duy Biên đã thừa nhận, tất cả chúng ta vẫn chưa có nhiều tác phẩm đỉnh điểm, thực sự chất lượng để phân phối nhu yếu cũng như thị hiếu người theo dõi.

Như vậy trong thời đại Open, nghệ thuật truyền thống cũng như những mô hình nghệ thuật khác phải đương đầu với rất nhiều khó khăn vất vả, thử thách, nhưng nếu như chỉ đổ tại chính sách, ỷ lại những khuyễn mãi thêm của Nhà nước mà những nghệ sĩ không tận tâm, nỗ lực vươn lên thì chắc như đinh nghệ thuật truyền thống, những “ viên ngọc quý ” của dân tộc bản địa sẽ không hề tỏa sáng được .Trong cơ chế thị trường, dù phải cạnh tranh đối đầu quyết liệt, nhưng nếu như cùng với những chủ trương khuyến mại của Nhà nước, những nghệ sĩ phát huy tính năng động, phát minh sáng tạo, nỗ lực tìm tòi, tận tâm kiến thiết xây dựng những tác phẩm thực sự chất lượng. Những tác phẩm đó không chỉ là “ bảo vật ” mang lại thu nhập, tên thương hiệu, mà có vẻ như còn tạo thêm nguồn cảm hứng phát minh sáng tạo và sức sống cho nghệ sĩ, cũng như đơn vị chức năng nghệ thuật, thì chắc như đinh, nghệ thuật truyền thống sẽ có những khởi sắc, thực sự là những “ viên ngọc quý ”, là niềm tự hào của dân tộc bản địa. / .

More on this topic

Comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Advertismentspot_img

Popular stories