CHA MẸ GÂY TỔN THƯƠNG CON CÁI (TOXIC PARENT) – Bác Sĩ Cầu

Related Articles

Mình xin ra mắt với những bạn những ý chính trong cuốn sách Toxic Parents : Overcoming Their Hurtful Legacy and Reclaiming Your Life của những tác giả Craig Buck và Susan Forward .

Trong cuốn sách tự trợ giúp bản thân này, tiến sỹ Susan Forward nêu ra những trường hợp và lời nói trong đời sống thật của những đứa trẻ đã trưởng thành của những cha mẹ “ ô nhiễm ”, giúp bạn giải thoát bản thân khỏi những kiểu mẫu gây tuyệt vọng trong mối quan hệ của bạn với cha mẹ bạn – và tò mò ra một quốc tế mới của sự tự tin, sức mạnh bên trong và sự độc lập về xúc cảm .

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu để được khám và điều trị sớm:

– Bác sĩ uy tín, nhiều kinh nghiệm               – Không cần đi lại nhiều (khám bệnh online)

– Chọn bác sĩ thăm khám theo yêu cầu      – Chăm sóc, tư vấn, trị liệu đến khi khỏi bệnh

– Chi phí hợp lí                                              – Tiết kiệm thời gian     

GẶP BÁC SĨ     0913.941.291

Toxic parent là gì?

Tất cả những ông bố bà mẹ đều có những khiếm khuyết nào đó. Cũng là điều thông thường khi cha mẹ la mắng con cháu vào một thời gian nào đó. Tất cả cha mẹ đều đôi lúc hoàn toàn có thể trở nên trấn áp con cháu quá mức. Và cha mẹ cũng chỉ là con người, họ cũng có nhiều yếu tố cá thể. Và hầu hết trẻ nhỏ hoàn toàn có thể giải quyết và xử lý với những cơn nóng giận bộc phát của cha mẹ chừng nào mà chúng còn cảm thấy được cha mẹ yêu thương, đồng cảm .

Nhưng có rất nhiều ông bố bà mẹ chiếm hữu những khuôn mẫu hành vi xấu đi, đồng điệu so với đời sống của đứa con. Đó là những Toxic parent – tức là những cha mẹ gây hại cho đưa con .

Kỹ năng làm bố me là một trong những kiến thức và kỹ năng quan trọng nhất của tất cả chúng ta. Bố mẹ của tất cả chúng ta học những kiến thức và kỹ năng làm cha mẹ hầu hết từ ông bà ( nội ngoại ). Những kỹ năng và kiến thức đó được thừa kế từ đời này sang đời khác .

Không thuận tiện để xác định liệu cha mẹ mình có phải là Toxic parents không. Nhiều đứa con của Toxic parents luôn luôn tự hỏi bản thân, liệu có phải mình bị cha mẹ ngược đãi không, hay là mình quá nhạy cảm .

Những câu hỏi sau đây là giúp bạn xác lập được cha mẹ mình có phải là toxic parents không. Một số câu hỏi hoàn toàn có thể làm bạn cảm thấy lo ngại và không tự do. Điều đó cũng tự nhiên thôi. Vì rất khó khăn vất vả để tất cả chúng ta hoàn toàn có thể thừa nhận thực sự về việc cha mẹ đã làm tổn thương tất cả chúng ta nhiều như thế nào .

Mối quan hệ của bạn với bố mẹ khi bạn còn bé:

  1. Bố mẹ liên tục phê bình bạn, xúc phạm bạn?
  2. Bố mẹ kỷ luật bạn bằng cách đánh đập ? bố mẹ đánh bạn bằng thắt lưng hoặc bằng những đồ vật khác?
  3. Bố mẹ nghiện rượu?
  4. Bố mẹ bị trầm cảm hoặc có những vấn đề bệnh tật về thể chất hoặc tâm lý?
  5. Bạn phải chăm sóc bố mẹ khi còn bé?
  6. Bố mẹ đã làm điều gì đó với bạn trong quá khứ khiến bạn phải giữ bí mật?
  7. Bạn sợ bố mẹ phần lớn thời gian?
  8. Bạn sợ bộc lộ nỗi tức giận của mình với bố mẹ?

Cuộc sống trưởng thành của bạn:

  1. Bạn thấy mình bị mắc kẹt trong những mối quan hệ tình cảm không lành mạnh (bị bạo hành)?
  2. Bạn tin rằng nếu bạn gần gũi với ai đó thì họ sẽ làm bạn tổn thương hoặc bỏ rơi bạn?
  3. Bạn có một khoảng thời gian khó khăn để hiểu mình là ai, mình muốn điều gì, mình cảm nhận điều gì?
  4. Bạn sợ rằng nếu mọi người biết về con người thật của bạn, họ sẽ không thích bạn?
  5. Bạn cảm thấy lo lắng khi bạn thành công và sợ hãi nếu ai đó phát hiện ra sai sót của bạn?
  6. Bạn tức giận và buồn phiền không rõ nguyên nhân?
  7. Bạn là người theo chủ nghĩa hoàn hảo?
  8. Bạn cảm thấy khó có thể thư giãn?
  9. Mặc cho những ý định của bạn,bạn phát hiện thấy mìh “hành xử giống như bố mẹ”?

Mối quan hệ của bạn với bố mẹ khi trưởng thành:

  1. Bố mẹ vẫn đối xử với bạn như thể bạn là một đứa trẻ?
  2. Rất nhiều những quyết định quan trọng của cuộc đời bạn phải dựa vào sự ủng hộ của bố mẹ?
  3. Bạn có những cảm xúc mãnh liệt và những phản ứng sau khi ở cùng bố mẹ?
  4. Bạn sợ bất đồng ý kiến với bố mẹ?
  5. Bố mẹ kiểm soát bạn bằng cách đe dọa hoặc làm cho bạn cảm thấy có lỗi?
  6. bố mẹ kiểm soát bạn bằng tiền bac?
  7. Bạn cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm cho những cảm xúc của bố mẹ? Nếu bố mẹ cảm thấy không hạnh phúc thì bạn cảm thấy đó là lỗi của bạn?
  8. Bạn cảm thấy rằng dường như mình làm bao nhiêu cũng không bao giờ đủ tốt đối với bố mẹ?
  9. Bạn có tin rằng một ngày nào đó, bằng cách nào đó, bố mẹ bạn sẽ thay đổi, trở nên tốt hơn?

Nếu bạn vấn đáp “ có ” ngay chỉ 1/3 những câu hỏi trên, quyển sách này hoàn toàn có thể giúp bạn rất nhiều .

Khi tất cả chúng ta còn bé, cha mẹ là toàn bộ so với tất cả chúng ta. Nếu không có họ, tất cả chúng ta sẽ không được yêu thương, không được bảo vệ, không được nuôi dưỡng, không có nhà để ở, tất cả chúng ta sẽ sống trong trạng thái sợ hãi liên tục, tất cả chúng ta biết rằng mình không đủ năng lực để sống sót một mình .

Không ai và không có điều gì hoàn toàn có thể phê bình cha mẹ của tất cả chúng ta. Chúng ta giả định rằng họ là những ông bố bà mẹ tuyệt vời. Khi quốc tế xung quanh tất cả chúng ta được lan rộng ra, tất cả chúng ta tăng trưởng một nhu yếu duy trì hình ảnh hoàn hảo nhất của cha mẹ như thể một chính sách phòng vệ nhằm mục đích chống lại rất nhiều những điều mà tất cả chúng ta chưa biết. Chừng nào mà tất cả chúng ta tin rằng cha mẹ mình là hoàn hảo nhất thì chừng đó tất cả chúng ta còn cảm thấy mình được bảo vệ, được bảo đảm an toàn .

Lên 2,3 tuổi, tất cả chúng ta mở màn trở nên độc lập hơn. Chúng ta biết nói “ không ” do tại nó được cho phép tất cả chúng ta thực tập cách để trấn áp đời sống của tất cả chúng ta ; trong khi nói “ có ” chỉ đơn thuần là một sự bằng lòng. Chúng ta đấu tranh để tăng trưởng một truyền thống tâm ý độc nhất của tất cả chúng ta .

Quá trình tách rời khỏi cha mẹ đạt đến đỉnh điểm của nó trong suốt thời thanh thiếu niên, khi tất cả chúng ta đương đầu với những giá trị và quyền lực tối cao của cha mẹ. Trong những mái ấm gia đình lành mạnh, cha mẹ sẽ đồng ý, cổ vũ tính độc lập của trẻ. Họ nhìn nhận cao sự “ làm mưa làm gió ” của tuổi teen như thể một tiến trình tăng trưởng tâm ý thông thường .

“ Toxic parents ” xem sự làm mưa làm gió hoặc sự độc lạ cá thể như thể một kiểu tiến công cá thể. Họ bảo vệ bản thân bằng cách củng cố sự nhờ vào và bất lực của trẻ .

Nền văn hóa truyền thống và tôn giáo của tất cả chúng ta phát huy sự vạn năng của uy quyền của cha mẹ. Bạn hoàn toàn có thể thể hiện cơn tức giận so với vợ, chồng, tình nhân, anh chị em, bè bạn ; nhưng sẽ là điều cấm kỵ nếu bạn đương đầu với cha mẹ. Những câu nói kiểu “ đừng khi nào cãi lại cha mẹ ”, “ tại sao con dám lớn tiếng với cha mẹ ? ”

Bố mẹ có quyền trấn áp tất cả chúng ta đơn thuần vì họ đã đem lại đời sống cho tất cả chúng ta .

Cơ chế hợp lý hóa ( rationalization ). Khi tất cả chúng ta hợp lý hóa, tất cả chúng ta dùng những “ nguyên do tốt ” để lý giải cho những tổn thương mà “ toxic parents ” gây ra. Sau đây là một vài kiểu hợp lý hóa :

– Mẹ tôi không khi nào chú ý quan tâm đến tôi chính bới bà không niềm hạnh phúc .

– Bố đánh tôi, ông ấy không có ý làm tổn thương tôi, bố chỉ muốn dạy cho tôi một bài học kinh nghiệm .

– Bố tôi chỉ uống rượu chính bới ông đơn độc. Tôi nên ở nhà với ông nhiều hơn .

Tất cả những kiểu hợp lý hóa ở trên đều có một điểm chung. Nó làm cho một điều không hề đồng ý được trở nên thuận tiện đồng ý. Bề ngoài, những kiểu hợp lý hóa như vậy tỏ ra hiệu suất cao, nhưng một phần bên trong bạn luôn luôn hiểu thực sự là gì .

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu để được khám và điều trị sớm:

– Bác sĩ uy tín, nhiều kinh nghiệm               – Không cần đi lại nhiều (khám bệnh online)

– Chọn bác sĩ thăm khám theo yêu cầu      – Chăm sóc, tư vấn, trị liệu đến khi khỏi bệnh

– Chi phí hợp lí                                              – Tiết kiệm thời gian     

GẶP BÁC SĨ     0913.941.291

TRƯỜNG HỢP CỦA LOUISE

Cô ấy ví bố mình như một ngôi sao 5 cánh điện ảnh, mọi người đều ngưỡng mộ. Ông ấy có những tính cách lôi cuốn mọi người lại gần. Ông ấy đã bỏ rơi mẹ con cô khi Louise 10 tuổi. Không điện thoại cảm ứng, không tin nhắn, không tổng thể. Louise đã trải qua phần nhiều thời hạn trong cuộc sống mình để mong người cha mà cô ngưỡng mộ quay về với cô. Cô ấy đã dùng chính sách hợp lý hóa quá mức để giữ hình ảnh lý tưởng về người cha trong mắt cô – mặc cho những tổn thương không hề nói thành lời do những hành vi của ông ấy gây ra .

Sự hợp lý hóa đã được cho phép cô ấy chối bỏ cơn giận với người cha đã bỏ rơi cô. Nhưng điều không may, cơn giận đó tìm cách thoát ra ngoài, nó hướng vào mối quan hệ của cô với những người đàn ông khác. Mỗi lần cô ấy khởi đầu găp gỡ một người đàn ông, mọi việc trôi chảy được một thời hạn khi cô ấy mở màn hiểu về người đàn ông ấy. Nhưng khi họ tiến gần hơn, nỗi sợ bị bỏ rơi của cô ấy trỗi dậy. Nỗi sợ chuyển thành sự thù địch. Cô ấy không hề nhận ra thực sự là những người đàn ông rời bỏ cô vì cùng một nguyên do : khi họ tiến lại gần cô thì cô ấy càng trở nên thù địch. Nhưng thay vào đó, cô ấy lại khăng khăng cho rằng sự thù địch của cô là hài hòa và hợp lý vì thực sự là họ luôn luôn bỏ rơi cô .

Cô ấy đã chuyển cơn giận so với người cha và sự không tin cậy về cha sang những người đàn ông khác. Bởi vì nếu cô ấy nhận ra thực sự là cha đã bỏ rơi mình thì hình ảnh lý tưởng về người cha sẽ không còn. Bởi vì không nhận ra được điều đó nên Louise liên tục chọn những người đàn ông đối xử với cô bằng những phương pháp khiến cô ấy tuyệt vọng và tức giận. Chừng nào mà cô ấy còn hoàn toàn có thể giải tỏa cơn giận của mình lên những người đàn ông khác thì chừng đó cô ấy không phải cảm nhận cơn giận của cô so với cha .

BỐ MẸ NGHIỆN RƯỢU

– Họ phủ nhận yếu tố nghiện rượu của mình .

– Họ viện cớ cho việc nghiện rượu. Ví dụ, mẹ chỉ uống rượu để khuây khỏa ; Bố vừa mất việc …

– Những đứa trẻ của cha mẹ nghiện rượu thường cảm thấy như mình vô hình dung .

– Những đưaa trẻ của cha mẹ nghiện rượu cảm thấy có lỗi vì đã không thay thế sửa chữa được đời sống của cha mẹ .

– Ít nhất có 1 trong 4 trẻ của cha mẹ nghiện rượu trở nên nghiện rượu giống cha mẹ họ .

– Những đứa trẻ của cha mẹ nghiện rượu cảm thấy không hề tin cậy được bất kỳ ai .

Bởi vì mối quan hệ tiên phong và quan trọng nhất của trẻ với cha mẹ đã dạy cho chúng rằng : những người mà chúng yêu thương sẽ làm tổn thương chúng và những người ấy rất kinh khủng, khó đoán. Phần lớn những đứa trẻ của cha mẹ nghiện rượu cảm thấy sợ hãi khi trở nên thân mật với người khác. Sự thành công xuất sắc của những mối quan hệ tình cảm, mặc dầu đó là quan hệ bè bạn, tình yêu đều yên cầu một mức độ tổn thương, tin yêu và cởi mở – nhưng đó là những yếu tố đã bị hủy hoại trong mái ấm gia đình của cha mẹ nghiện rượu. Kết quả là, rất nhiều những đứa con của cha mẹ nghiện rượu khi trưởng thành lại bị lôi cuốn vào những người mà họ không chuẩn bị sẵn sàng về mặt tình cảm với chúng .

– Trường hợp của Jody : Cô ấy yêu những chàng trai bạo hành. Cô ấy đã lặp lại lịch sử vẻ vang mái ấm gia đình mình. Cô ấy bám vào niềm tin vô vọng rằng cha cô ấy là người đàn ông duy nhất thực sự hiểu cô .

– Những đứa trẻ của cha mẹ nghiện rượu khi lớn lên sẽ trở thành những người ghen tuông, có tính chiếm hữu và hay hoài nghi trong những mối quan hệ tình cảm. Họ đã học được điều đó từ mối quan hệ với cha mẹ họ ( rằng những mối quan hệ tình cảm sẽ dẫn đến sự phản bội, và tình yêu sẽ dẫn đến đau khổ ) .

– Tất cả những ông bố bà mẹ đều hoàn toàn có thể xích míc, không đồng nhất ở một mức độ nào đó. Nhưng so với những cha mẹ nghiện rượu, thì những triệu chứng như : ngày thời điểm ngày hôm nay là đúng và ngày mai là sai. Những quy tắc trong mái ấm gia đình biến hóa liên tục và không hề đoán biết trước được. cha mẹ nghiện rượu sử dụng lời phê bình, chỉ trích như thể một phương tiện đi lại để trấn áp, bất kể đứa trẻ đã làm điều gì thì cha mẹ họ vẫn luôn luôn sẽ tìm thấy cái gì đó để phê bình. Đây là cách để cha mẹ nghiện rượu biện hộ cho sự khiếm khuyết của họ. Thông điệp của họ so với đứa con là : ” Nếu con không làm bất kỳ điều gì sai lầm thì cha mẹ sẽ không nghiện rượu ” .

– Bố mẹ nghiện rượu đổi lỗi cho đứa con về yếu tố nghiện rượu của họ. Khi đó, bạn còn quá nhỏ để hoàn toàn có thể nhận ra logic yếu tố, và bạn sẽ gật đầu việc bị cha mẹ đổ lỗi. Trong vô thức, bạn sẽ nghĩ rằng mình chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho việc uống rượu của cha mẹ .

– Những đứa trẻ của cha mẹ nghiện rượu lớn lên trong một thiên nhiên và môi trường không hề đoán trước được ( vì tâm trạng, xúc cảm của cha mẹ nghiện rượu liên tục biến hóa ). Và khi lớn lên, những đứa trẻ đó sẽ tăng trưởng nhu yếu muốn trấn áp mọi việc và mọi người trong cuộc sống họ .

– Trường hợp của Glenn. Anh ấy đã bù trừ cho sự bất lực mà anh ấy chịu đựng khi còn bé bằng cách trở thành người trấn áp khi trưởng thành. Glenn tin rằng bằng cách trấn áp toàn bộ những góc nhìn trong đời sống của anh thì anh ấy hoàn toàn có thể tránh việc thưởng thức lại những sự “ điên cuồng “ thời thơ ấu. Nhu cầu trấn áp người khác của anh ấy là tác dụng của những gì mà anh ấy đã từng sợ nhất – anh ấy sợ bị khước từ .

– Nếu bạn là con của cha mẹ nghiện rượu, thì chìa khóa để trấn áp cuộc sống bạn, đó là hãy nhớ rằng bạn hoàn toàn có thể biến hóa mà bạn không cần phải đổi khác cha mẹ mình. Trạng thái bình an nội tâm của bạn không cần phải nhờ vào vào cha mẹ. Bạn hoàn toàn có thể vượt qua những tổn thương thời thơ ấu và vượt qua những ảnh hưởng tác động của cha mẹ lên đời sống hiện tại của bạn .

BỐ MẸ KIỂM SOÁT

Kiểm soát không nhất thiết là xấu. Nếu một người mẹ ngăn cản đứa con mới biết đi băng qua đường, thì tất cả chúng ta không gọi bà ấy là một người trấn áp. Bà ấy chỉ đang bảo vệ con. Nhưng nó sẽ là quá mức trấn áp khi người mẹ ngăn cản đứa con 10 tuổi băng qua đường một mình .

Trẻ em nếu không được khuyến khích tự làm, tự tò mò, và thử thất bại ; thì những đứa trẻ ấy thường sẽ cảm thấy bất lực và khiếm khuyết. Những cha mẹ trấn áp con quá mức do lo ngại, sợ hãi thường sẽ khiến đứa trẻ trở nên lo ngại và sợ hãi theo. Nó sẽ gây khó khăn vất vả cho trẻ để trưởng thành. Khi trẻ bước vào lứa tuổi người trẻ tuổi và trưởng thành, nhiều trẻ cảm thấy không hề từ bỏ được sự hướng dẫn của cha mẹ. Kết quả là, những cha mẹ này liên tục trấn áp đời sống của đứa con .

Xuất phát từ nỗi sợ không được ai cần đến, nỗi sợ mất mát khi đứa trẻ sẽ rời mái ấm gia đình. Nhiều cha mẹ dính chặt vào vai trò làm cha mẹ khiến cho họ cảm thấy bị phản bội và bỏ rơi khi đứa con trở nên độc lập .

Kiểm soát trực tiếp

Cuộc hôn nhân gia đình của những đứa trẻ con củ cha mẹ trấn áp hoàn toàn có thể bị rình rập đe dọa rất lớn. Bố mẹ trấn áp xem người một nửa yêu thương của con mình như là đối thủ cạnh tranh cạnh tranh đối đầu. Điều này dẫn đến những trận chiến giữa cha mẹ và bạn đời tri kỷ của con .

Nhiều Toxic parent dùng tài lộc để giữ cho đứa con phụ thuộc vào vào mình .

Vì tiền thường được xem là hình tượng của quyền lực tối cao .

Một hình thức khác của trấn áp, phức tạp hơn, đó là manipulation ( điều khiển và tinh chỉnh ). Những người này hoàn toàn có thể đạt được điều họ muốn mà không phải nói trực tiếp. Vì Manipulative parents che dấu động cơ thật sự của họ, nên những đứa con của con cảm thấy mơ hồ, lộn xộn. Chúng biết rằng mình đang bị cha mẹ tinh chỉnh và điều khiển nhưng chúng không hề xác lập được cha mẹ điều khiển và tinh chỉnh mình như thế nào .

Một trong những kiểu phổ cập của cha mẹ điều khiển và tinh chỉnh đó là đóng vai người giúp sức ( helper ). Họ tạo ra những trường hợp làm cho bản thân họ được đưa con cần đến trong đời sống .

Bố mẹ trấn áp bạn ngay cả khi họ đã qua đời .

Một thân chủ đã nói với tác giả rằng : ” Bố mẹ tôi đã mất, do đó, họ không hề trấn áp tôi được nữa ” .

Nhiều người tin rằng khi cha mẹ trấn áp qua đời thì họ sẽ được tự do. Nhưng trong thực tiễn là : hàng trăm thân chủ ( của tác giả ) vẫn trung thành với chủ với những nhu yếu và thông điệp của cha mẹ nhiều năm sau khi cha mẹ họ đã mất .

TRƯỜNG HỢP CỦA ELI

Eli, 60 tuổi, là một người kinh doanh thành đạt, rất mưu trí. Mặc dù là triệu phú nhưng ông vẫn sống trong một căn hộ chung cư cao cấp một phòng, lái một chiếc xe cũ và sống rất tiết kiệm ngân sách và chi phí. Ông ấy đã lái xe quanh một tòa nhà trong 20 phút để tìm chỗ đỗ xe để tránh khoản tiền 5 USD đỗ xe. Khi nhà tham vấn cũng Eli mày mò nguyên do căn nguyên của sự ám ảnh tiết kiệm chi phí tiền, nó trở nên rõ ràng hơn khi giọng nói người cha đã mất 12 năm của Eli vẫn còn văng vẳng trong đầu ông : ” Mày là đồ ngốc. Mày đã tiêu tốn lãng phí tiền vào những món xa xỉ. Mày phải tiết kiệm ngân sách và chi phí từng penny. Kéo khi gặp lúc khó khăn vất vả, mày sẽ cần đến những đồng xu tiền đó ”. Do đó, Eli sợ phải tiêu từng đồng penny

BỐ MẸ KHIẾM KHUYẾT

Trẻ em có những quyền cơ bản sau : quyền được nuôi dưỡng, có quần áo mặc, có nhà ở, và được bảo vệ. Ngoài ra, trẻ còn có quyền được nuôi dưỡng về mặt cảm hứng, được tôn trọng những xúc cảm và được đối xử theo những cách được cho phép trẻ tăng trưởng cảm nhận về giá trị bản thân .

Trẻ còn có quyền được hướng dẫn bởi cha mẹ về những hạn chế, số lượng giới hạn của hành vi, bị kỷ luật nhưng không phải là bạo hành về thân thể hoặc cảm hứng .

Cuối cùng, trẻ nhỏ có quyền được là trẻ nhỏ. Trẻ có quyền trải qua những năm đầu đời của chúng để đi dạo và không phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm. Và khi lớn lên, cha mẹ sẽ nuôi dưỡng sự trưởng thành của trẻ bằng cách giao cho chúng những nghĩa vụ và trách nhiệm và bổn phận việc làm nhà .

Trẻ em tiếp thu những thông điệp bằng lời và không bằng lời. Chúng lắng nghe cha mẹ, nhìn vào hành vi của cha mẹ và bắt chước theo. Cha mẹ là TT để trẻ tăng trưởng cảm nhận về định dạng bản thân mình .

Nhưng trong mái ấm gia đình của cha mẹ khiếm khuyết, họ không hề cung ứng những nhu yếu trên của trẻ, trong nhiều trường hợp họ kỳ vọng và nhu yếu đứa trẻ phân phối những nhu yếu của cha mẹ .

Khi cha mẹ ép buộc những nghĩa vụ và trách nhiệm ( lẽ ra thuộc về cha mẹ ) lên trẻ, thì vai trò trong mái ấm gia đình bị bóp méo, đảo lộn. Đứa trẻ bị ép buộc trở thành cha mẹ của chính mình, hoặc thậm chí còn trở thành cha mẹ của chính cha mẹ mình. Trẻ không có ai để học hỏi, để noi gương theo .

TRƯỜNG HỢP CỦA LES, 34 tuổi.

Anh là người nghiện việc, đã biến cuộc hôn nhân gia đình của mình thành âm ti. Anh cảm thấy khó khăn vất vả khi thể hiện cảm hứng, đặc biệt quan trọng là những cảm hứng yêu thương. Quá khứ của anh là : một người mẹ luôn cầm một tách cafe và một điếu thuốc lá. Bà rất ít chuyện trò với anh. Bà không khi nào thức dậy sớm đưa những con đi học. Anh ấy có trách nhiệm phải chăm nom đứa em trai, làm bữa trưa và đưa nó ra xe bus đi học … sau đó làm bữa tối và quét dọn nhà cửa. Les bị buộc phải chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho những việc lẽ ra phải thuộc về cha mẹ mình. Les là một cậu bé đơn độc .

Khi lớn lên, Les bị thôi thúc bởi nhu cầy thao tác nhiều giờ, nhằm mục đích ship hàng 2 mục tiêu : nó giữ cho anh không phải đương đầu với sự đơn độc trong thời thơ ấu và trong đời sống trưởng thành hiện tại ; và nó củng cố niềm tin của anh ấy rằng anh ấy hoàn toàn có thể không khi nào thao tác đủ. Les tưởng tượng rằng nếu anh ấy thao tác đủ, thì anh hoàn toàn có thể chứng tỏ rằng anh là một người có giá trị, đủ đầy. Quan trọng là, anh ấy đang cố gắng nỗ lực làm cho mẹ mình niềm hạnh phúc .

Những đứa trẻ bị buộc phải trao đổi vai trò với cha mẹ như Les khi bước vào tuổi trưởng thành sẽ mang theo nhiều cảm hứng tội lỗi và cảm xúc chịu nghĩa vụ và trách nhiệm quá mức. Họ thường trở nên dính mắc trong 1 vòng tròn luẩn quẩn của việc chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho mọi việc, và điều không hề tránh khỏi là cảm xúc tội lỗi và khiếm khuyết, hoài nghi những nỗ lực của bản thân ; nó khiến họ bị hết sạch nguồn năng lượng và làm tăng cảm xúc thất bại .

Les lớn lên trong mái ấm gia đình không được nuôi dưỡng về mặt xúc cảm, tác dụng là khi lớn lên anh ấy đóng kín những xúc cảm của mình .

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu để được khám và điều trị sớm:

– Bác sĩ uy tín, nhiều kinh nghiệm               – Không cần đi lại nhiều (khám bệnh online)

– Chọn bác sĩ thăm khám theo yêu cầu      – Chăm sóc, tư vấn, trị liệu đến khi khỏi bệnh

– Chi phí hợp lí                                              – Tiết kiệm thời gian     

GẶP BÁC SĨ     0913.941.291

BỐ MẸ BẠO HÀNH BẰNG LỜI NÓI

Sức mạnh của những ngôn từ tàn ác

Phần lớn Bố mẹ của tất cả chúng ta đôi lúc nói những điều gì đó xúc phạm đến đứa con. Nhưng việc này không nhất thiết là bạo hành về ngôn từ. Nhưng nó sẽ là bạo hành khi Bố mẹ bạn liên tục dùng ngôn từ để tiến công bạn về mặt ngoại hình, trí mưu trí, năng lượng hoặc những giá trị khác. Có 2 kiểu bạo hành về ngôn từ 1 ) Kiểu tiến công trực tiếp, rõ ràng, làm giảm giá trị của bạn. Bố mẹ hoàn toàn có thể nói với bạn rằng họ ước sao bạn không khi nào được sinh sinh ra ; ( 2 ) Kiểu tiến công gián tiếp. Ví dụ, trêu chọc, mỉa mai, xúc phạm ( gọi bạn bằng những nickname nào đó ), hạ nhục phức tạp. Những kiểu Bố mẹ như vậy thường che giấu sự bạo hành đằng sau vẻ bên ngoài vui nhộn .

BỐ MẸ THEO CHỦ NGHĨA HOÀN HẢO

Những kỳ vọng không tương thích rằng đứa con mình phải trở nên hoàn hảo nhất là một trong những yếu tố khiến cha mẹ có những bạo hành ngôn từ. Có nhiều cha mẹ bạo hành ngôn từ là những người thành đạt .

Những cha mẹ nghiện rượu hoàn toàn có thể đưa ra những nhu yếu không tương thích so với đứa con, sau đó họ dùng sự thất bại của đứa con để biện minh cho việc uống rượu .

ảo tưởng của cha mẹ tuyệt vời và hoàn hảo nhất là nếu họ hoàn toàn có thể làm cho đứa con trở nên hoàn hảo nhất thì họ sẽ có được 1 mái ấm gia đình tuyệt vời và hoàn hảo nhất .

Trường hợp của Paul : 3P của sự tuyệt đối : Perfectionism ( Hoàn hảo ), Procrastination ( Trì hoãn ) và Paralysis ( tê liệt ) .

Cha của paul muốn anh trở nên tuyệt vời và hoàn hảo nhất. Nỗi sợ thất bại, không hề làm mọi việc trở nên tuyệt vời và hoàn hảo nhất đã khiến Paul trì hoãn việc thực thi chúng. Nhưng Paul càng trì hoãn, anh càng cảm thấy bị quá tải. Và nỗi sợ của anh ấy ở đầu cuối đã ngăn cản anh không làm bất kể điều gì ( tê liệt ) .

Những đứa trẻ của cha mẹ hoàn hảo nhất khi lớn lên sẽ đi theo một trong hai con đường : Họ hoàn toàn có thể nỗ lực không ngừng để giành được tình yêu và sự ủng hộ của cha mẹ, hoặc họ sẽ chống đối, tăng trưởng 1 nỗi sợ thành công xuất sắc. Đối với họ thì, ngôi nhà của họ hoàn toàn có thể không khi nào là đủ thật sạch. Họ hoàn toàn có thể không khi nào thưởng thức được cảm xúc hài lòng khi hoàn thành xong việc làm vì họ tự thuyết phục bản thân rằng họ còn hoàn toàn có thể làm tốt hơn. Họ cảm thấy thực sự sợ hãi nếu như họ chỉ phạm một lỗi lầm ( dù là nhỏ nhất ) .

Đứa trẻ có thể bị tổn thương bởi sự hạ nhục từ bạn bè, thầy cô giáo, anh chị em hoặc từ những thành viên khác trong gia đình. Nhưng đối với trẻ thì người làm chúng tổn thương nhất chính là bố mẹ. Bố mẹ là trung tâm của vũ trụ đối với trẻ. Nếu như bố mẹ nghĩ xấu về chúng thì đối với trẻ điều đó phải là sự thật. Nếu như mẹ bạn luôn luôn nói “Con là đứa ngu ngốc” thì bạn sẽ tin rằng mình ngu ngốc. Nếu bố bạn luôn luôn nói “ Mày là đứa vo tích sự “, bạn sẽ tin rằng mình là người như vậy. Khi đó, bạn quá nhỏ để có thể nghi ngờ những điều bố mẹ nói.

Bạn đã tiếp thu những lời phê bình đó, đưa nó vào trong vô thức của mình .

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu để được khám và điều trị sớm:

– Bác sĩ uy tín, nhiều kinh nghiệm               – Không cần đi lại nhiều (khám bệnh online)

– Chọn bác sĩ thăm khám theo yêu cầu      – Chăm sóc, tư vấn, trị liệu đến khi khỏi bệnh

– Chi phí hợp lí                                              – Tiết kiệm thời gian     

GẶP BÁC SĨ     0913.941.291

BỐ MẸ BẠO HÀNH THÂN THỂ

Tại sao cha mẹ đánh đập con họ ?

Bố mẹ nào cũng hoàn toàn có thể cảm thấy buộc phải đánh đập con vào một thời gian nào đó. Những xúc cảm như vậy đặc biệt quan trọng trở nên can đảm và mạnh mẽ khi đứa trẻ không ngừng khóc hoặc thách đố tất cả chúng ta. Thỉnh thoảng cảm hứng muốn đánh con ít tương quan đến hành vi của đứa trẻ hơn là những xúc cảm của chính tất cả chúng ta ( stress, lo âu, xấu số, căng thẳng mệt mỏi ). Phần lớn tất cả chúng ta trấn áp được sự thôi thúc muốn đánh con .

Bố mẹ bạo hành thân thể thường có những đặc điểm sau:

– Họ thiếu sự kiểm soát những xung động của bản thân. bố mẹ bạo hành sẽ tấn công những đứa con bất cứ khi nào họ có những cảm xúc tiêu cực mãnh liệt cần phải giải tỏa. Họ dường như ít nhận thức được những hậu quả của những gì họ gây ra cho đứa con. Đó gần như là một phản ứng tự động khi họ bị stress.

– Bố mẹ bạo hành thường đến từ những gia đình có truyền thống bạo hành. Phần lớn những hành vi đánh đập, bạo hành của họ là một sự lặp lại trực tiếp từ những gì họ đã trải qua và học được từ thời trẻ. Họ đóng vai một kẻ bạo hành. Bạo lực là công cụ duy nhất họ học được để sử dụng trong việc giải quyết những vấn đề và cảm xúc- đặc biệt là cảm xúc tức giận.

Rất nhiều bố mẹ bạo hành khi bước vào tuổi trưởng thành với những khiếm khuyết lớn về mặt cảm xúc và những nhu cầu chưa được đáp ứng. Về mặt cảm xúc, họ vẫn chỉ là những đứa trẻ. Họ thường nhìn vào đứa con của họ như là người đại diện cho bố mẹ, để làm thỏa mãn những nhu cầu cảm xúc mà bố mẹ thật sự của họ chưa bao giờ làm. Những bố mẹ bạo hành trở nên tức giận khi đứa con của họ không thể đáp ứng những nhu cầu của họ. Rất nhiều những bố mẹ bạo hành có vấn đề liên quan đến rượu và chất gây nghiện. Việc chất gây nghiên là một trong những yếu tố phổ biến khiến cho họ mất khả năng kiểm soát tính xung động của mình.

Thực sự khó khăn vất vả cho trẻ để Phục hồi lại những cảm hứng tin yêu và bảo đảm an toàn một khi nó đã bị giẫm đạp bởi cha mẹ. Tất cả tất cả chúng ta tăng trưởng những kỳ vọng về cách mà người khác đối xử với mình dựa trên mối quan hệ của tất cả chúng ta với cha mẹ. Nếu mối quan hệ đó mang tính tôn trọng cảm hứng, quyền lợi và nghĩa vụ, nuôi dưỡng xúc cảm, tất cả chúng ta sẽ tăng trưởng những kỳ vọng người khác sẽ đối xử với tất cả chúng ta theo cách tựa như .

TRƯỜNG HỢP CỦA KATE

Thay vì trực tiếp giải quyết và xử lý những yếu tố trong cuộc hôn nhân gia đình của mình, cha của Kate đã trút giận và trút những tuyệt vọng về tình dục lên đứa con gái, sau đó ông ấy đã hợp lý hóa cho những hành vi đấm đá bạo lực của mình bằng cách đổ lỗi cho người vợ. Những đấm đá bạo lực thân thể lên trẻ con thường là một phản ứng so với stress do việc làm, do những xung đột với những thành viên khác trong mái ấm gia đình, bạn hữu, hoặc những căng thẳng mệt mỏi trước đời sống gây bất mãn. Trẻ em thuận tiện trở thành tiềm năng để trút giận, vì trẻ nhỏ không hề chống trả lại và chúng chỉ hoàn toàn có thể im re vì bị rình rập đe dọa. Nhưng việc trút giận lên trẻ nhỏ chỉ giúp cha mẹ bạo hành giải tỏa cảm hứng trong thời điểm tạm thời. Nguồn gốc chính của cơn giận của họ vẫn duy trì, không đổi khác .

Một số cha mẹ bạo hành viện cớ cho việc đánh đập con bằng cách cho rằng họ muốn làm cho đứa trẻ trở nên rắn rỏi hơn, quả cảm hơn, can đảm và mạnh mẽ hơn .

Thực tế, điều tra và nghiên cứu đã chỉ ra rằng việc kỷ luật con bằng cách đánh đập không mang lại hiệu suất cao. Việc đánh đập con sẽ tạo ra trong trẻ những cảm hứng thù hận, tức giận, tưởng tượng trả thù và chán ghét bản thân. Nó gây nguy khốn cho thân thể, xúc cảm và niềm tin .

TRƯỜNG HỢP CỦA JOE

Mẹ của anh ấy đã làm gì khi anh ấy bị bố đánh đập ? Mặc dù mẹ anh không đánh anh nhưng bà đã không bảo vệ anh khi anh bị bố đánh. Thay vì bảo vệ con, bà ấy trở nên sợ hãi, bất lực và thụ động trước ông chồng đấm đá bạo lực. Chính bà ấy đã bỏ rơi đứa con của mình. Thêm vào cảm xúc bị cô lập và không được bảo vệ, Joe cảm thấy mình buồn bã với nghĩa vụ và trách nhiệm quá mức. Ở đây có sự đổi vai ( role reversal ), anh ấy giả định rằng mình chịu nghĩa vụ và trách nhiệm phải bảo vệ cho người mẹ, như thể anh ấy đóng vai người bố, và bà mẹ như thể một đứa trẻ. Ở đây, bà mẹ là một kiểu cha mẹ thụ động ( the passive parent ). Và khi những đứa trẻ bị bạo hành từ nhỏ trưởng thành, chúng sẽ viện nguyên do bảo vệ cho cha mẹ thụ động chính bới chúng xem người ấy như thể một đồng nạn nhân với chúng .

Trong một vài trường hợp, đứa trẻ bị bạo hành sẽ vô thức đồng nhất hóa với cha mẹ bạo hành. Vì cha mẹ bạo hành trông thật quyền lực tối cao và không bị tổn thương trong con mắt của trẻ. Đứa trẻ sẽ tưởng tượng mình chiếm hữu những phẩm tính đó và chúng sẽ có năng lực tự bảo vệ bản thân. Kết quả là, như một chính sách phòng vệ vô thức, chúng tăng trưởng những nét tính cách mà chúng rất chán ghét ở cha mẹ bạo hành. Mặc cho những cam kết so với bản thân sẽ trở nên độc lạ với cha mẹ, dưới những trường hợp gây stress, chúng hoàn toàn có thể hành xử đúng chuẩn giống y hệt như cha mẹ bạo hành. Nhưng hiện tượng kỳ lạ này không phổ cập lắm .

Những đứa trẻ của cha mẹ bạo hành hoàn toàn có thể vượt qua những tổn thương quá khứ như cơn giận so với cha mẹ, những nỗi tức giận chưa được giải quyết và xử lý, những nỗi sợ hãi quá mức, ghê tởm bản thân, mất năng lực tin cậy vào người khác hoặc cảm xúc bảo đảm an toàn .

Những câu hỏi dưới đây sẽ giúp bạn định dạng những niềm tin nằm dưới những cảm hứng và hành vi của bạn .

Trong mối quan hệ với bố mẹ, đây là những gì mà tôi tin:

  1. Tôi có trách nhiệm làm cho bố mẹ tôi hạnh phúc và tự hào.
  2. Tôi là tất cả cuộc sống của bố mẹ.
  3. bố mẹ tôi không thể sống nổi nếu không có tôi.
  4. Tôi không thể sống nổi nếu không có bố mẹ tôi.
  5. Nếu tôi nói với bố mẹ sự thật về, ví dụ: việc phá thai, việc ly dị của tôi, tôi là gay, về vị hôn thê của tôi…Nó sẽ “giết” bố mẹ tôi.
  6. Nếu tôi chống lại bố mẹ, tôi sẽ mất họ mãi mãi.
  7. Tôi không nên làm hay nói bất cứ điều gì có thể sẽ gây tổn thương cho bố mẹ.
  8. Những cảm xúc của bố mẹ quan trọng hơn những cảm xúc của tôi.
  9. Nếu bố mẹ tôi thay đổi, tôi sẽ cảm thấy tốt hơn về bản thân mình.
  10. Bất kể bố mẹ đã làm điều gì thì họ vẫn là bố mẹ tôi và tôi phải tôn trọng họ.
  11. bố mẹ tôi không có quyền kiểm soát cuộc sống của tôi. Tôi chống đối lại bố mẹ hầu hết thời gian.
  12. Nếu tôi nói với bố mẹ rằng họ đã làm tổn thương tôi nhiều như thế nào, họ sẽ từ mặt tôi.

Nếu có từ 4 hoặc nhiều hơn 4 trong số những niềm tin ở trên tương thích với bạn thì bạn vẫn còn đang dính mắc với cha mẹ. Những niềm tin đó ngăn cản bạn trở thành một con người độc lập. Rất nhiều trong số những niềm tin ở trên đặt hàng loạt nghĩa vụ và trách nhiệm lên vai bạn về việc bạn chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho những cảm hứng của cha mẹ .

Khi cha mẹ bạn cảm thấy tồi tệ, họ thường đổi lỗi lên bạn .

Mối quan hệ giữa niềm tin và xúc cảm .

Những niềm tin sai lầm đáng tiếc luôn luôn dẫn đến những xúc cảm đau đớn. Bằng cách kiểm tra những xúc cảm của bạn, bạn hoàn toàn có thể mở màn hiểu rõ những niềm tin nào sinh ra chúng và tạo ra những hành vi nào .

Phần lớn tất cả chúng ta nghĩ rằng những xúc cảm của tất cả chúng ta là sự phản ứng lại những gì xảy đến với tất cả chúng ta, những vấn đề nào đến từ bên ngoài tất cả chúng ta. Nhưng trong thực tiễn, ngay cả những nỗi sợ, nỗi đau, sự thỏa mãn nhu cầu nhất đều phát sinh từ 1 số ít kiểu niềm tin .

Ví dụ : Bạn trở nên rất quả cảm vào một ngày nọ và nói với người cha nghiện rượu rằng bạn sẽ không ở bên cạnh ông khi ông uống rượu. Bố bạn mở màn hét lên và nói bạn là người vô ơn, không tôn trọng ông. Bạn cảm thấy có lỗi. Bạn hoàn toàn có thể nghĩ rằng xúc cảm tội lỗi của bạn là tác dụng của hành vi của người cha, nhưng đó chỉ là một nửa của câu truyện. Trước khi những cảm hứng của bạn phát sinh thì những niềm tin cơ bản đã được kích hoạt trong đầu bạn – những niềm tin mà bạn hoàn toàn có thể chưa nhận thức được. Trong trường hợp này, những niềm tin hoàn toàn có thể là : ” Con cái không khi nào được cãi lại cha mẹ ” hoặc “ cha tôi đang bị bệnh và tôi có nghĩa vụ và trách nhiệm phải chăm nom ông ”. Bởi vì bạn chưa nhận ra được những niềm tin đang bám rễ thâm thúy trong bạn nên bạn đã phản ứng lại với cảm hứng tội lỗi .

Việc nhận thức được mối quan hệ giữa những niềm tin của bạn và những cảm hứng của bạn là một bước quan trọng trong việc dừng lại những hành vi có đặc thù rơi lệch .

Để giúp bạn tập trung chuyên sâu vào những cảm hứng của mình, tôi đã phân loại chúng thành 4 nhóm : Tội lỗi, sợ hãi, buồn và tức giận. Hãy xem list những câu sau :

Trong mối quan hệ của tôi với cha mẹ, đây là những gì tôi cảm nhận :

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi không sống theo những gì mà cha mẹ kỳ vọng .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi làm điều gì đó khiến cha mẹ tức giận .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi chống đối những lời khuyên của cha mẹ .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi tranh luận với cha mẹ .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi tức giận với cha mẹ .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi làm cha mẹ tuyệt vọng hoặc tổn thương .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi không làm toàn bộ mọi việc mà cha mẹ tôi nhu yếu .

– Tôi cảm thấy có lỗi khi tôi nói “ không ” với cha mẹ .

– Tôi cảm thấy sợ khi cha mẹ hét lên với tôi .

– Tôi cảm thấy sợ khi cha mẹ khó chịu với tôi .

– Tôi cảm thấy sợ khi tôi nổi giận với cha mẹ .

– Tôi cảm thấy sợ khi tôi phải nói với cha mẹ điều gì đó mà họ hoàn toàn có thể không muốn nghe .

– Tôi cảm thấy sợ khi cha mẹ dọa sẽ không thương tôi .

– Tôi cảm thấy sợ khi tôi không ủng hộ quan điểm của cha mẹ .

– Tôi cảm thấy sợ khi tôi thử chống đối lại cha mẹ .

– Tôi cảm thấy buồn khi cha mẹ tôi không niềm hạnh phúc .

– Tôi cảm thấy buồn khi tôi không hề làm cho đời sống của cha mẹ trở nên tốt hơn .

– Tôi cảm thấy buồn khi cha mẹ nói rằng tôi đã phá hoại đời sống của họ .

– Tôi cảm thấy buồn khi tôi làm một điều gì đó mà tôi muốn làm và nó gây tổn thương cho cha mẹ .

– Tôi cảm thấy buồn khi cha mẹ không thích : vợ, chồng, tình nhân, bè bạn của tôi .

– Tôi cảm thấy tức giận khi cha mẹ chỉ trích tôi .

– Tôi cảm thấy tức giận khi cha mẹ cố trấn áp tôi .

– Tôi cảm thấy tức giận khi cha mẹ khuyên tôi nên làm gì và không nên làm gì .

– Tôi cảm thấy tức giận khi cha mẹ chối bỏ tôi .

– Tôi cảm thấy tức giận khi cha mẹ khuyên tôi nên có cách tâm lý, cảm nhận và hành xử như thế nào .

– Tôi cảm thấy tức giận khi cha mẹ cố sống thay cuộc sống tôi .

Những cảm hứng trên hoàn toàn có thể gồm có cả những phản ứng của khung hình so với cha mẹ .

Những đứa con của “ Toxic parents ” thường chịu đựng những cơn đau đầu, đau dạ dày, căng cứng ở những cơ bắp, căng thẳng mệt mỏi, mất cảm xúc ngon miệng, buồn nôn hoặc ăn quá mức .

Hãy thử link giữa những cảm hứng ở trên với list những câu bộc lộ niềm tin ở phần trước. Nó sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về những phản ứng của mình. Ví dụ : ” Tôi cảm thấy có lỗi vì đã làm điều gì đó khiến cha mẹ tức giận vì tôi không nên làm hay nói điều gì làm tổn thương cảm xúc của cha mẹ ” .

Bạn sẽ kinh ngạc khi thấy có nhiều cảm hứng của mình có căn nguyên từ những niềm tin của bạn .

Trong mối quan hệ của tôi với cha mẹ, đây là những gì tôi hành xử :

Những hành vi nhường nhịn ( compliant behavior )

  1. Tôi thường không nói cho bố mẹ biết những gì tôi thật sự suy nghĩ, cảm nhận.
  2. Tôi thường hành xử như thể mọi thứ đều tốt giữa chúng tôi mặc dù mọi việc không như vậy.
  3. Tôi thường làm những việc với bố mẹ vì cảm thấy tôi có lỗi hoặc sợ hãi hơn là đó là những việc do tôi tự do được lựa chọn.
  4. Tôi phải rất cố gắng để làm cho bố mẹ hiểu quan điểm của tôi.
  5. Tôi thường phải hy sinh cuộc sống của mình để làm hài lòng bố mẹ.

Những hành vi xung hấn

  1. Tôi thường xuyên tranh cãi với bố mẹ để chứng minh với họ rằng tôi đúng.
  2. Tôi thường xuyên la hét với bố mẹ để chứng minh rằng họ không thể kiểm soát được tôi.
  3. Tôi thường phải kiềm chế bản thân để không phải tấn công bố mẹ.

Nếu có 2 hoặc nhiều hơn những hành vi trên là tương thích với bạn thì việc dính mắc với cha mẹ vẫn còn là một yếu tố lớn trong cuộc sống bạn .

Không khó khăn vất vả để nhận thấy những hành vi nhún nhường ở trên đã khiến bạn không hề trở thành một gười độc lập. Còn những hành vi xung hấn, hình thức bề ngoài tỏ ra là bạn là người tách biệt với cha mẹ. Những hành vi đó tạo ra ảo tưởng rằng bạn đang chống lại cha mẹ hơn là đầu hàng. Nhưng trong thực tiễn, những hành vi xung hấn vẫn cho thấy sự dính mắc với cha mẹ chính do những xúc cảm can đảm và mạnh mẽ của bạn, sự lặp đi lặp lại và những phản ứng dễ đoán trước của bạn, và sự thực là những hành vi của bạn không phải là sự tự do lựa chọn bởi chính bạn, mà nó là nhu yếu phòng vệ để chứng tỏ với cha mẹ rằng bạn là người độc lập .

Sự độc lập về mặt xúc cảm không có nghĩa là bạn phải cắt đứt trọn vẹn khỏi cha mẹ. Nó có nghĩa là bạn hoàn toàn có thể là một phần của mái ấm gia đình trong khi vẫn trở thành một cá thể độc lập. Nó có nghĩa là bạn hoàn toàn có thể là chính mình và để cho cha mẹ được là chính họ. Bạn cảm thấy mình được tự do có những quan điểm, niềm tin, cảm hứng và hành xử riêng, tách biệt khỏi cha mẹ ( hoặc những người khác ). Nếu cha mẹ không thích những gì bạn làm, những gì bạn tâm lý, bạn chắc như đinh sẽ không tránh khỏi việc chịu đựng sự không tự do ở một mức độ nào đó. Và bạn sẽ phải chịu đựng sự không tự do của cha mẹ với bạn vì bạn không đổi khác bản thân mình theo mong ước của cha mẹ .

Không ai hoàn toàn có thể là một người độc lập 100 %. Chúng ta vẫn có những mong ước nhận được sự ủng hộ từ người khác. Không có ai là độc lập trọn vẹn về mặt cảm hứng. Vì con người là những động vật mang tính xã hội. Vì nguyên do này, sự định nghĩa về bản thân phải là phần nào mang tính linh động. Không có gì sai với việc thỏa hiệp một điều gì đó với cha mẹ, chừng nào mà bạn vẫn được tự do lựa chọn. Vấn đề ở đây là trở thành con người thật của mình .

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu để được khám và điều trị sớm:

– Bác sĩ uy tín, nhiều kinh nghiệm               – Không cần đi lại nhiều (khám bệnh online)

– Chọn bác sĩ thăm khám theo yêu cầu      – Chăm sóc, tư vấn, trị liệu đến khi khỏi bệnh

– Chi phí hợp lí                                              – Tiết kiệm thời gian     

GẶP BÁC SĨ     0913.941.291

PHÂN BIỆT GIỮA ĐÁP ỨNG VÀ PHẢN ỨNG (Responding vs. Reacting)

Khi tất cả chúng ta phản ứng, tất cả chúng ta thường hành vi mà không tâm lý, không lắng nghe, không tò mò những lựa chọn của mình. Con người thường phản ứng khi họ cảm thấy bị rình rập đe dọa về mặt cảm hứng hoặc bị tấn cong .

Khi bạn phản ứng tức là bạn đang phụ thuộc vào vào sự ủng hộ của người khác. Bạn chỉ cảm thấy tốt về bản thân khi không có ai sự không tương đồng với bạn, phê bình bạn hoặc không ủng hộ bạn. Bạn sẽ tri nhận một gợi ý nhỏ như thể một sự tiến công cá thể, một lời phê bình nhỏ mang tính thiết kế xây dựng như thể một sự thất bại cá thể. Nếu không có sự ủng hộ của người khác, bạn sẽ cảm thấy rất khó khăn vất vả để duy trì sự không thay đổi về mặt xúc cảm. Khi bạn đồng ý chấp thuận để cho những phản ứng xúc cảm của mình trở nên tự động hóa, tức là bạn đang từ bỏ quyền trấn áp, trao những xúc cảm của mình sang tay người khác. Điều này được cho phép người khác có quyền lực tối cao rất lớn lên bạn .

Đối lập với phản ứng là phân phối ( respond ). Khi bạn cung ứng tức là bạn đang tâm lý cũng như cảm nhận. Bạn nhận thức được những xúc cảm của mình nhưng bạn không để chúng tinh chỉnh và điều khiển bạn hành vi một cách kích động. Sự phân phối được cho phép bạn duy trì cảm nhận về giá trị bản thân, mặc cho những gì cha mẹ hoàn toàn có thể nói về bạn. Đây thực sự là một phần thưởng. Những tâm lý và xúc cảm của người khác không còn khiến bạn cảm thấy hoài nghi về bản thân mình. Khi bạn cung ứng tức là bạn đã trấn áp được đời sống của mình .

Không ai trong tất cả chúng ta được dạy cách phân phối không phòng vệ. Đó là nguyên do tại sao kỹ thuật này không đến thuận tiện. Nó cần được học và rèn luyện. Nhiều người giả định rằng nếu họ không phòng vệ, không bảo vệ bản thân trong một cuộc xung đột thì đối thủ cạnh tranh sẽ xem họ là người yếu ớt. Thực tế thì ngược lại. Nếu bạn hoàn toàn có thể giữ bình tĩnh thì bạn đã giữ lại được quyền lực tối cao .

Điều quan trọng là bạn rèn luyện cách phân phối không phòng vệ trước khi bạn sử dụng nó với người khác. Để làm điều này, hãy tưởng tượng cha mẹ bạn đang ở trong phòng với bạn và đang phê bình, chỉ trích bạn. Bạn hãy nói cách vấn đáp, cung ứng không phòng vệ thật to, rõ ràng với cha mẹ. Hãy nhớ rằng, chừng nào mà bạn còn tranh cãi, xin lỗi, lý giải hoặc cố làm cho cha mẹ biến hóa quan điểm thì chừng đó bạn còn trao cho cha mẹ rất nhiều quyền lực tối cao trấn áp bạn. Nếu bạn nhu yếu ai đó tha thứ hoặc hiểu bạn, tức là bạn đã trao cho họ quyền lấy lại những gì mà bạn đang nhu yếu. Nhưng nếu bạn sử dụng cách cung ứng không phòng vệ, tức là bạn không nhu yếu điều gì cả, và khi bạn không nhu yếu, yên cầu điều gì thì bạn sẽ không hề bị người khác khước từ .

Tôi ước rằng bạn có một tuổi thơ niềm hạnh phúc, nhưng tôi không hề đổi khác quá khứ. Điều tôi hoàn toàn có thể làm là giúp bạn đổi khác niềm tin về người chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho những tổn thương của bạn thời thơ ấu. Từ đó, bạn sẽ đi tiếp cuộc sống mình mà không phải mang trên vai gánh nặng tự đổi lỗi cho bản thân. Chừng nào mà bạn còn đổi lỗi cho bản thân, bạn sẽ chịu đựng sự xấu hổ và chán ghét bản thân, bạn sẽ tìm những phương pháp để trừng phạt bản thân .

Sau đây là những điều : bạn không phải chịu trách nhiệm cho:

  1. Cách mà bố mẹ phớt lờ bạn.
  2. Cách mà bố mẹ làm cho bạn cảm thấy mình không được yêu thương hoặc không đáng yêu.
  3. Những bad names mà bố mẹ gọi bạn.
  4. Sự bất hạnh của bố mẹ bạn.
  5. Tình trạng nghiện rượu của bố mẹ.
  6. Những gì bố mẹ làm khi họ say rượu.
  7. Việc bố mẹ đánh đập bạn.
  8. Những gì bố mẹ trêu chọc bạn.
  9. bố mẹ lạm dụng tình dục bạn.
  10. Sự chọn lựa của bố mẹ khi họ không chịu làm bất kỳ điều gì để giải quyế vấn đề của họ.
  11. Những vấn đề của bố mẹ.

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu để được khám và điều trị sớm:

– Bác sĩ uy tín, nhiều kinh nghiệm               – Không cần đi lại nhiều (khám bệnh online)

– Chọn bác sĩ thăm khám theo yêu cầu      – Chăm sóc, tư vấn, trị liệu đến khi khỏi bệnh

– Chi phí hợp lí                                              – Tiết kiệm thời gian     

GẶP BÁC SĨ     0913.941.291

XỬ LÝ VỚI SỰ TỨC GIẬN CỦA BẠN

Những đứa trẻ của Toxic parents lớn lên trong những mái ấm gia đình mà chúng không được khuyến khích thể hiện xúc cảm. Chúng có năng lực chịu đựng những ngược đãi. Chúng thậm chí còn không nhận ra rằng chúng cảm thấy tức giận đến mức nào .

Bạn hoàn toàn có thể giải quyết và xử lý cơn giận của mình theo nhiều cách : bạn hoàn toàn có thể chôn chặt cơn giận và trở nên trầm cảm, đau ốm ; bạn hoàn toàn có thể giết chết cơn giận bằng rượu, thức ăn, tình dục, chất gây nghiện ; hoặc bạn hoàn toàn có thể để cơn giận bùng phát bất kỳ khi nào có thời cơ ; hoặc bạn sẽ để cơn giận biến bạn thành con người thiếu tín nhiệm, làm mưa làm gió, tuyệt vọng. Không may là hầu hết tất cả chúng ta dựa trên những chiêu thức không hiệu suất cao để giải quyết và xử lý cơn giận của mình. Chúng không giúp bạn trở nên tự do, thoát khỏi sự trấn áp của cha mẹ. Tôi sẽ chỉ cho bạn những cách hiệu suất cao để quản trị cơn giận .

  1. Cho phép bản thân được tức giận mà không có sự đánh giá, chỉ trích về những cảm xúc của mình. Giận dữ cũng là một cảm xúc giống như niềm vui và sự sợ hãi. Nó không đúng mà cũng không sai. Nó thuộc về con người bạn, nó là một phần của cái làm nên con người bạn. Sự tức giận là một dấu hiệu nói lên điều gì đó quan trọng đối với bạn. Nó chỉ ra rằng có điều gì đó cần thay đổi.
  2. Để cho cơn giận thoát ra ngoài. Ví dụ : đấm gối, la hét vào bức ảnh của người mà bạn đang tức giận, hoặc tưởng tượng bạn đang nói chuyện với họ một mình trong nhà. Bạn không cần phải tấn công ai đó để bộc lộ sự tức giận. Nói với họ rằng bạn cảm thấy tức giận như thế nào.
  3. Tăng cường hoạt động thể dục. Nó giúp giải tỏa sự căng thẳng ra khỏi cơ thể bạn.
  4. Không dùng sự tức giận để củng cố hình ảnh tiêu cực về bản thân. Bạn không phải là người tồi tệ bởi vì bạn đang tức giận. Bạn có quyền được cảm thấy tức giận.
  5. Sự tức giận có thể giúp bạn học hỏi nhiều điều về bản thân, về những gì mà bạn không thể chấp nhận trong mối quan hệ với bố mẹ. Nó giúp bạn định nghĩa những giới hạn, ranh giới của bạn.

Khi trưởng thành, trong mối quan hệ với cha mẹ, tôi chịu nghĩa vụ và trách nhiệm cho những điều sau :

  1. Trở nên một cá nhân độc lập với bố mẹ.
  2. Nhìn nhận trung thực về mối quan hệ với bố mẹ.
  3. Đối diện sự thật về thời thơ ấu của tôi.
  4. Dũng cảm nhìn nhận mối quan hệ giữa những sự kiện thời thơ ấu và cuộc sống khi trưởng thành.
  5. Dũng cảm bộc lộ những cảm xúc thật với bố mẹ.
  6. Đương đầu với quyền lực và sự kiểm soát mà bố mẹ tạo ra trong cuộc sống của tôi.
  7. Thay đổi hành vi của tôi.
  8. Tìm kiếm nguồn trợ giúp phù hợp.
  9. Tái khẳng định lại sự tự tin và quyền lực của mình.

Hãy liên hệ với PKBSCK2 Nguyễn Văn Cầu

(ĐT 0913941291 hoặc web: bacsicau.vn)

để được khám và điều trị sớm.

More on this topic

Comments

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Advertismentspot_img

Popular stories